Bạn đang đọc truyện Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma của tác giả Phi Phi Ngã Tâm. # Bác sĩ cấm dục lịch sự nho nhã: "Bạch Bạch, thế giới của anh chỉ có em."# băng .. Loài Hoa Quỷ DữThể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cô là thiên kim tiểu thư của Đoạn Trần Thị Phượng Vĩ con đĩ Lê Kim Yến này là con đĩ nghèo hèn =)))) để chị ba Vàng Ngọc cho 1 miếng đất 2 miếng đất Bởi Ngụy An Dương vào lúc 11/5/2019 Trương Việt Bảo bớt sân si chị 7😂😂 P1: Bí Kíp Luyện Chồng - Phim hoạt hình - Truyện cổ tích - Hoạt hình hay - Cổ tích - Quà tặng cuộc sống #quatangcuocsong #truyencotich #phimhoathinh #hoathinh Phim hoạt hình - Truyện cổ tích - Hoạt hình hay - Truyện cổ tích - Quà tặng cuộc sống —————— Xem thêm: Fan page Đọc truyện Độc Tôn Tam Giới - Chương 2817: Thành thật với nhau (1) online, liên tục cập nhật tập mới. Tôi Có Một Bí Mật - Chương 134. Tác giả: Tây Tây Đặc. Ngày đó Trần Việt kẹp thư tình vào trong một quyển sách, hắn đem giấu sách vào trong ngăn tủ ký trúc xá, trên hộc tủ có ổ khóa, tính đợi đến thứ bảy về nhà sẽ tìm nơi an toàn cất giữ, không nghĩ sẽ vứt bỏ Cuộc đời Trần Yến Yến, thất bại lớn nhất chính là không thắng nổi một chữ "tình". Lúc sắp chết, cô làm được một việc, từ đó ngoài ý muốn xuyên qua. Mở mắt ra, cô trở thành nàng ngốc Trần A Phúc. Nhìn qua anh hùng giống như thiên thần cao cao tại thượng, Trần A Phúc lau đi nước miếng ngốc khờ chảy xuống ở khóe miệng. Trần Văn Tuấn Anh đàn e của tui nó đ' thèm đi ông ạ 😂 mặt lại hiền lành vcl ra chứ. Bởi Thuỳ Trang vào lúc 17/8/2019 Chó cỏ nhà t vẫn được ăn những món kinh điển nhé! Trang chủ / SALON / Gia đình là số 1 sitcom | tập 100 full: Kim Chi, Minh, Mẫn, Long bị vố hết hồn với chuyến xe bão táp - Thông tin về các salon buôn xe ở Việt Nam App Vay Tiền. Đang xem Truyện của trần yến nhi Tên Truyện Lôi Uyển Khanh, Em Dám Tính Kế Tôi. Tên Khác Trọng Sinh Gặp Ma Cà Rồng Tác giả Tracy Trân Trân. Tình trạng FULL Đã đăng tại ________ Tóm tắt sơ lược________ Lôi Uyển Khanh muốn quay lại nhưng lại cảm nhận được người phía sau chậm rãi ôm lấy eo cô, kéo cô dính sát vào lồng ngực của hắn. Hơi thở nóng rực của Hạ Dĩ Niên phả vào bên tai cô mang theo một chút đùa cợt “Khanh nhi, tôi thật không nghĩ tới em còn dám tính kế cả tôi.”Hạ Dĩ Niên cắn nhẹ vào vành tai cô khiến cô có chút rùng mình. Đầu lưỡi của hắn nhẹ nhàng phớt qua một mảnh da trên cổ khiến nơi đó như bị điện kích thích khiến cô sợ hãi, liều mạng quay lại đối mặt với hắn “Hạ Dĩ Niên, anh vào đây làm gì?”Hạ Dĩ Niên lạnh lùng hệt như ma quỷ, ánh mắt nhìn cô tăng thêm vài phần thâm thúy, một tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, giọng nói trầm ấm dễ nghe phảng phất bên tai Lôi Uyển Khanh “Đương nhiên là… tính sổ với em thật tốt rồi.”… XINH ĐẸP NHƯ VẬY MÀ LẠI LÀ ALPHA – TÊ TỬ THẤT”> XINH ĐẸP NHƯ VẬY MÀ LẠI LÀ ALPHA – TÊ TỬ THẤT wuxingqueqian 412,360 31,664 44 Xem thêm 1000+ Hình Banh Kem Sinh Nhat, Bánh Kem In Hình Đẹp Và Độc Lạ Nhất Kim phong ngọc lộ 1v1trọng khẩu – Tam Thuỷ Cư Sĩ”> Kim phong ngọc lộ 1v1trọng khẩu – Tam Thuỷ Cư Sĩ windbaongoc Xem thêm 472,393 3,632 132 Kim hương ngọc 18 tuổi như nguyện gả cho chính mình thanh mai trúc mã phong Tử Dương. Vốn tưởng rằng nhà mình phu quân là bởi vì môi chước chi ngôn mới cưới chính mình, nhưng không tưởng trong lòng đến còn không có tới kịp đa sầu đa cảm, thân thể cũng đã bị bị dạy dỗ đến không rời đi hắn. Như vậy hiểu lầm cởi bỏ sau là có thể an tâm ở nhà giúp chồng dạy con đi. Nhưng là muốn cái bánh bao như thế nào như vậy gian nan a, 555555. Nếu ông trời ngài đều nói đây là mệnh trung chú định, như vậy có thể hay không ban ta phó hảo thân thể, bằng không như vậy đi xuống thật sự phải bị chơi hư lạp. đơn thuần muốn ăn thịt khai hố, vô logic không cần tích cực 1v1 ngọt sủng vô tiết tháo … Post navigation “Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng hợp pháp đã đăng ký kết hôn nữa chứ! Nhà họ Lưu của hắn ta đường đường là một cổ đông của tập đoàn Bạch Thị, luôn muốn giành lấy đệ nhất mỹ nữ để thật sự biến thành chủ của tập đoàn nhưng một thằng ngu si lại có được vị trí đó? Đây đúng là chuyện nực cười! “Tôi muốn về nhà!”, Trần Hạo bị đánh, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm. “Về nhà? Ông mày sẽ đưa mày về nhà! Trói chặt, đẩy thằng ngu này xuống sông!”, Lưu Gia Ấn chỉ vào cái hào bao quanh thành phố, hất đầu với đám lưu manh sau lưng. Nói xong, hắn ta quay người trở lại chiếc xe đậu cách đó không xa, đứng nhìn chúng làm việc. Trần Hạo ngơ ngác định đi theo Lưu Gia Ấn nhưng bị hai tên côn đồ túm lại. “Mau trói lại đi!” “Mày nói xem, cậu Lưu tức tối như vậy có phải vì thằng ngu này được ngủ với người đẹp Bạch không?” “Nghĩ thôi đã thấy hứng rồi! Chỉ cần được lên giường với người đẹp Bạch, chết cũng đáng! Tổ tiên thằng thiểu năng này đúng là tích được bao nhiêu phúc đức rồi!” “Đừng nói nhảm nữa, sao Bạch Phi Nhi có thể… nghe cậu Lưu nói, khi ông cụ Bạch còn trẻ từng được ông nội thằng ngu này giúp nên mới ép cháu gái gả cho! Cô ta cũng bị ép thôi!” “Cũng đúng! Thằng này tới ở rể, người ta nói con rể gia đình giàu có sống còn không bằng con chó chứ nói gì tới ngủ với đệ nhất mỹ nữ!” “…” Trong khi nói chuyện, chúng đã chuẩn bị dây thừng, trói Trần Hạo lại. Trần Hạo không biết gì cả là đã bị trói chặt nhưng dây thừng siết quá chặt khiến anh khó chịu, giãy giụa dữ dội, bất ngờ xô đẩy làm hai thằng du côn té ngã. Nhưng chưa lảo đảo chạy mấy bước, anh bị tóm trở về. “Sức lực của thằng ngu này cũng mạnh quá nhỉ? Không túm được!” “Nghe nói trước kia không ngốc, tên này từng lăn lộn ở nước ngoài! Thậm chí còn thích tập thể hình nữa, cơ bắp vẫn còn đây này!” “Con mẹ nó, cho một gạch đi!” Một viên gạch đập vào sau ót Trần Hạo, cuối cùng chúng cũng an tâm. Đám lưu manh ném Trần Hạo vào con hào bao quanh thành phố dưới sự chỉ huy của Lưu Gia Ấn. “…” Nước sông đầu xuân còn có chút lạnh. Trần Hạo bị trói, lại còn hôn mê, cơ thể chìm dần xuống đáy sông. Nước sông lạnh băng kích thích, Trần Hạo đột ngột mở mắt, uống mấy ngụm nước sông, cảm giác khó thở khiến đầu óc anh trống rỗng. Trong tích tắc này, đầu Trần Hạo đột nhiên tỉnh táo, giống một linh hồn đi xa mới trở về thân xác, vô số hình ảnh hiện lên “Anh Hạo, đi mau! Gián điệp và người của Gia Ngõa câu kết với nhau, chúng ta đã hết cách xoay chuyển tình thế!” “…” “Trần Hạo, mày chạy không thoát đâu!” Không phải mày được gọi là bút của Phán Quan, tay của Diêm Vương sao? Mày giết người như Phán Quan hạ bút, đặt bút xuống là chết người. Người mày muốn cứu, Diêm Vương muốn họ chết ở canh ba, mày cũng giữ được tới canh năm! Phật Y Quỷ Thủ Trần Tiên Nhân Trần Hạo, giờ đạn bắn xuyên ngực, mày có thể tự cứu mình như thần tiên không?” “…” “Trần Hạo, tuy cháu đã không còn minh mẫn, nhưng cháu vẫn là chồng Bạch Phi Nhi, con rể nhà họ Bạch! Dù cháu tàn tật hay mạnh khỏe, ông già này vẫn tuân thủ lời hứa, quyết không phụ người nhà họ Trần!” “…” “Trần Hạo, loại ngu si như mày cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi sao?” “Chồng Bạch Phi Nhi là một thằng ngu!” Hình ảnh trong quá khứ như một cuốn phim, từng cảnh lướt qua trong đầu Trần Hạo. Mười tám tuổi anh ra nước ngoài, thời gian năm năm đã hủy hoại danh tiếng Chiến Thần Thiên Đường được gây dựng từ hai quả đấm thép, các anh em cùng anh xông pha trận mạc đã chết hơn phân nửa. Kẻ thù bao vây tấn công, nội gián phản bội, anh bị đánh lén, trúng ba phát súng, hôn mê suốt bốn tháng, sau khi tỉnh lại thì biến thành thằng ngốc, được đưa về nước trong âm thầm. Ông cụ nhà họ Bạch biết tin anh về nước thì kiên quyết làm theo hứa hẹn năm xưa, gả cháu gái Bạch Phi Nhi cho anh dù đứa cháu rể này đã trở nên ngu si. Mà trước khi bố mẹ mất tích, họ chỉ có một mụn con là anh, anh cứ mơ mơ màng màng tới ở rể nhà họ Bạch. Đây là ba sự kiện đã thay đổi vận mệnh Trần Hạo, lúc này, chúng hiện lên rõ mồn một trong đầu anh. Khi hình ảnh cuối cùng biến mất, Trần Hạo đột ngột trừng to mắt, cơ thể cử động, toàn thân anh giãy giụa mãnh liệt, chi dưới đong đưa như người cá. Rất nhanh cơ thể anh bắt đầu nổi lên. Khó nhọc trồi lên mặt nước xong, Trần Hạo hít sâu vài hớp không khí, sau đó bơi tới cạnh bờ. Tứ chi bị trói, Trần Hạo chỉ có thể cử động bằng chi dưới và phần eo, dù thể chất của Trần Hạo khá tốt và có kỹ năng sinh tồn trong nước và lửa ngày xưa từng luyện nhưng lúc này, mặt anh cũng đỏ lên, nửa thân dưới tê dại. Cũng may là đúng lúc đụng vào một tảng đá lớn, anh thừa cơ bò lên, dựa vào phần nhô cao của tảng đá để cưa dây thừng. Cứa xong dây thừng, Trần Hạo đứng trên tảng đá hít sâu mấy hơi, ánh mắt đảo quanh, sắc bén như mắt ưng, bên trong đã không còn tia ngu si đần độn. “Trần Hạo này đã trở lại!”, Trần Hạo thì thầm một cậu. Nếu không có tai nạn này, Trần Hạo không thể tin hồn phách thực sự tồn tại, ba năm trước, anh trúng đạn mà trở nên ngu dại, hồn phách cư trú ở Địa Phủ ba năm. Ba năm nay, cơ thể anh đúng nghĩa là cái cái xác không hồn, nhưng hồn phách lại trải qua nghìn vạn thứ ở âm ty, hôm nay, vì sự cố mà hồn phách quay về, Trần Hạo anh có cơ hội bắt đầu lần nữa. Bạch Phi Nhi, Trần Hạo bĩu môi, ký ức đã hiện lên trong đầu, anh nhớ ra cô gái này, nhất thời cũng không biết mình có cảm giác gì. Ba năm nay, mọi khuất nhục đều vì ngu dại, thế nhưng tất cả chở che đều đến từ Bạch Phi Nhi và ông cụ Bạch. Cũng tới lúc xử lý hết rồi! Những kẻ đâm lén phản bội, người bên ngoài thừa nước đục thả câu, người đã giúp anh, đã hại anh, ai cũng nên có một kết thúc. Trần Hạo hoạt động cơ thể, nhảy vào trong hào lần nữa. Ba mươi phút sau, anh lại xuất hiện ở bờ sông. Chỉ sau thoáng chốc lưỡng lự, anh vẫn quyết định về biệt thự nhà họ Bạch. Trong người không có đồng nào nên anh chỉ còn cách về nhà. Đối với Trần Hạo, quãng đường 20 cây số cũng không quá xa khi các chỉ số cơ thể của anh khôi phục. Nghĩ như vậy, Trần Hạo thở phào nhẹ nhõm, vận hành một phương pháp vận khí, bước như bay ra ngoài. Đêm đen như mực, ít ai chú ý tới một bóng trắng đang chạy vèo vèo trong đêm, bắt đầu từ tốc độ của vận động viên điền kinh chuyên nghiệp dần dần tăng lên, cuối cùng lại xẹt qua như bóng câu ngoài cửa sổ. Xuyên qua một ngõ nhỏ, sắp tới biệt thự nhà họ Bạch, tốc độ Trần Hạo càng ngày càng nhau, vừa nhảy ra khỏi ngõ, anh thấy một chiếc Ferrari màu đỏ đang lao tới. Xe nhanh chóng lao tới, không biết tài xế đang làm gì mà khi xe sắp đụng vào tường, nó lại quẹo cua sang đâm về phía Trần Hạo. Dù Trần Hạo phản ứng nhanh nhưng xe như con thú dữ đang mất kiểm soát, chạy như bay rồi đâm vào anh. Trần Hạo bay ra ngoài, xe cũng được phanh gấp. Từ trên ghế lái, một cô gái xinh đẹp mặc váy dạ hội màu đỏ, trên môi thở ra mùi rượu nồng nặc, xoa hai mắt mơ màng, trên mặt hiện lên tia hoảng hốt, cô ấy nhảy ngay xuống xe. Nhìn theo ánh đèn xe, cách đó mười mét, cô gái xinh đẹp thấy Trần Hạo thì vội vã chạy tới. “Tông chết người rồi sao?”, cô gái xinh đẹp bối rối ngồi xổm cạnh Trần Hạo. Vừa ngồi xuống, cô ấy thấy Trần Hạo mang theo gương mặt đầy máu ngồi bật dậy. “A…”, cô gái kia vốn cho rằng Trần Hạo bị tông bay ra xa hơn mười mét, không chết thì cũng bị thương nặng mới đúng! Ai ngờ anh bỗng nhiên ngồi dậy, vì thế cô ấy hoảng sợ, tư thế đang ngồi xổm nên cơ thể chao đảo, ngã vào lòng Trần Hạo. Trần Hạo “???” Mặt Trần Hạo đờ ra, người này đã đâm vào anh mà còn định bắt vạ à? Nhưng cô ấy thơm thật! Mềm mại nữa! Like page, báo lỗi chương, đề xuất truyện ở đây Dịch thư thưEdit & beta Thương Nguyễn“ Đường Diệu Diệu, ở đây không có phần cho nhóc nói chuyện! Người lớn đang nói chuyện trẻ con không nên xen vào!”Đường Dũng bị nói đến mặt đỏ lên, nhất thời như con thỏ bị đạp đuôi, hướng Diệu Diệu thấy Diệu Diệu, tâm tình tôi vốn nặng nề liền được tháo gỡ, hiểu rõ hơn rất dù tôi không thể tiếp nhận tình cảm của Đường Dũng, nhưng trong khoảng thời gian này tiếp xúc với nhau, tôi bất tri bất giác đã thành thói quen có Đường Dũng và Diệu Diệu bên giờ có thể lại tiếp tục nhìn thấy bọn họ, tôi lại có một loại hạnh phúc đến nỗi không nói thành Diệu Diệu cười một tiếng, tôi nhìn về phía Đường Dũng, hỏi hắn“ Thế nào chỉ có Diệu Diệu ở nơi này? Trịnh Lâm đâu?”“ Trịnh Lâm? Nó không phải đi cùng em sao?” Đường Dũng sửng sốt một chút, kỳ quái nhìn tôi.“ Không có, lần trước tôi để cho anh tách ra nó liền cùng anh đi theo, sau đó thì không thấy quay lại.” Tôi thấy Đường Dũng biểu cảm không giống đang cùng tôi đùa giỡn, lập tức luống Lâm là tiểu quỷ của tôi, lẽ ra phải luôn luôn ở bên cạnh tôi mới đúng, nhưng chính mắt tôi nhìn thấy nó cùng Đường Dũng đi rồi, Đường Dũng là người đem nó tạo ra, tình cảm tất nhiên là không bình thường, cho nên Đường Dũng không gì đáng trách, tôi vẫn không có suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ Đường Dũng nói nó không có đi theo hắn, vậy khoảng thời gian này nó đi đâu?Thấy tôi lo lắng, Đường Dũng liền vỗ vỗ bả vai của tôi, để cho tôi bình tĩnh một chút, bây giờ quan trọng là xác định nó có hay không gặp chuyện không may, chỉ cần nó còn an toàn, vậy thì không có chuyện gì Dũng nói cũng có lý, tôi lập tức gật đầu một cái, hỏi hắn làm sao mới có thể xác định Trịnh Lâm an Dũng nói tôi là chủ nhân của Trịnh Lâm, cùng Trịnh Lâm huyết mạch tương thông, chỉ cần tôi phát ra tin tức tìm kiếm Trịnh Lâm, nó nhất định có thể cảm giác được, nó trả lời tôi tức là nói lên nó bây giờ là an lập tức gật đầu, hỏi Đường Dũng tôi nên làm thế nào phát ra tin tức tìm kiếm Trịnh Dũng nói thông thường Long Phù đều có một bộ thuật pháp, bất quá tôi không phải là Long Phù, cũng không có học qua cơ bản thuật Long Phù, nên cũng không dùng may trên người tôi có âm khí, có thể mượn nhờ hắn tới làm một số thuật đơn giản của Long Phù, bất quá tôi phải chịu chút ủy khuất mới xong hắn có chút xấu hổ cúi đầu, giả bộ ngượng ngùng nhìn tôi, nói “ Em có nguyện ý không?”“ Nói nhảm, anh nói thẳng muốn tôi làm cái gì là được.” Thấy hắn dáng vẻ già mồm đê tiện tôi liền không nhịn được muốn chửi mắng hắn.“ Cởi y phục xuống, sau đó...” Đường Dũng mặt càng đỏ, ánh mắt gian xảo ở trên ngực tôi liếc một cái, bỉ ổi đợi hắn nói xong, tôi liền cảm giác mình lại bị đùa giỡn, trực tiếp một cái tát đánh vào trên vai hắn, phẫn nộ nói“ Anh có thể hay không có chút đứng đắn? Trịnh Lâm mất tích anh còn có tâm tư đùa giỡn với tôi!”“ Oan uổng a, lần này anh thực sự là nghiêm túc!” Đường Dũng bị đánh, nhất thời buồn bực nhìn tôi, khuôn mặt hận không thể nhăn thành bánh bao, nói rằng hắn thực có nhiều ủy khuất cả Diệu Diệu cũng không đành lòng nhìn Đường Dũng như vậy, giải thích“Chị Dương Dương, chị lần này thật oan uổng anh của em rồi, anh ấy muốn thi triển Long Phù thuật gọi Trịnh Lâm, nhất định phải mượn dùng âm khí của chị, mà trên người chị âm khí cũng không phải là rất nhiều, cho nên không thể có bất kỳ lãng phí nào, bây giờ chỉ có thể đem ba chỗ đan điền đều dính cùng tập hợp một chỗ, hắn dùng âm khí của chị thi triển ra thuật Long Phù.”Nhìn Diệu Diệu nói với dáng vẻ nghiêm trang như vậy không giống như đang lừa dối nữa hắn nói quả thực có chút đạo lý, tôi chỉ bán tín bán nghi nhìn Đường Dũng liếc mắt một cái, nói“Thế à, vậy tôi hiểu lầm anh rồi.”“ Em hiểu rồi chứ? Em như vậy oan uổng cho anh, tốt xấu cần bày tỏ một chút gì đi chứ!” Đường Dũng thấy tôi xin lỗi, trên mặt ủy khuất nhất thời tan thành mây khói, một lần nữa nhếch miệng cười bỉ ổi tiến lại gần đành phải đưa tay tới, để hắn đem cái đánh vừa nãy trả biết hắn thế mà trực tiếp kéo lại tay của tôi, dùng sức kéo một cái ôm tôi vào trong ngực, nói“Dương Dương, anh mới không nỡ đánh em, làm sao có thể đánh em a, từ giờ trở đi anh sẽ là thần bảo vệ của em, bất kể em đối với anh làm cái gì anh đều không một câu oán hận, miễn là em vui vẻ thì tốt rồi.”Hắn lời nói này quá buồn nôn đi, lời nói khiến tôi cả người đều nổi da gà, vội vã đẩy hắn ra, lúng túng nói “Được rồi được rồi, tôi đã biết, chúng ta mau bắt đầu đi.”“ Được.” Đường Dũng nhe răng cười một tiếng, tiếp đó chỉ vào quần áo trên người tôi, nói “Em phải đem quần áo cởi xuống mới được, ngoại trừ da dẻ ở ngoài, bất luận quần áo hay thứ gì cũng sẽ gây trở ngại đến độ tinh khiết âm khí, hơi một chút sơ sẩy, thuật Long Phù sẽ thất bại.”Hắn nói rất hèn hạ, nếu như không phải là Diệu Diệu mới vừa rồi giải thích, tôi còn là có loại xúc động muốn tát hắn một cho dù tôi biết hắn là muốn chiếm tiện nghi, tôi còn rất là không tình nguyện, muốn hỏi hắn nhất định phải cởi sao?Đường Dũng gật gật đầu, truyền thuyết đan điền ở ngay chính giữa ngực vị trí huyệt đàn trung, phía dưới cách 3 ngón tay là cái rốn, chỉ có ba chỗ đan điền đều dán cùng một chỗ, mới có thể bảo đảm chắc chắn không chuyện gì xảy xong hắn thấy tôi khó xử như vậy, ngược lại không có đùa giỡn lưu manh, mà quay lưng lại, ở phòng khách tìm một khối vải dài, đem ánh mắt che lại nói“ Em yên tâm, anh tuy rằng nhìn qua tùy tiện, nhưng đối với tình cảm là rất nghiêm túc, em chỉ cần một ngày không nhìn anh, anh cũng sẽ không đối với em làm cái gì.”Nói xong hắn đã cởi ra khuy áo sơ-mi, bắt đầu cởi quần áo trên người nháy mắt cơ thể gầy gò liền lộ ra, tôi lúc này mới phát hiện, hắn mặc dù nhìn qua so với Tô Mộc gầy yếu hơn rất nhiều, nhưng trên người bắp thịt cũng không hề hơn ít so với Tô Mộc, chỉ là hình dáng so với Tô Mộc nhỏ một chút mà vã nhìn thoáng qua, tôi cảm thấy cứ nhìn chằm chằm vào thân trên của Đường Dũng mãi là không tốt, liền xoay người sang chỗ Diệu trái lại rất tự giác sau khi Đường Dũng cởi áo, liền phất tay với tôi chào tạm biệt, từ trong cửa xuyên ra ngoài rời vì Đường Dũng che hai mắt lại, nhất thời tôi cảm thấy bớt lúng túng đi không ít, tôi cũng chậm rãi cỡi áo quá cởi áo ra đã là cực hạn của tôi, tôi còn giữ lại nội y, mới chậm rãi hướng Đường Dũng đi cảm giác được Đường Dũng cũng lộ ra khẩn trương, cùng bộ dáng mị hoặc ngày thường của anh ta một chút cũng không ăn khớp, toàn thân cơ bắp căng thẳng muốn ta thậm chí nói chuyện có chút cà lăm,để cho tôi lấy cái trán của mình dán lên trán của Đường của anh ta rất nóng, trên mặt còn có một tầng mồ hôi,sau khi dán sát vào trán của anh ta, hai tay anh ta mở ra ôm chặt tôi vào ngực, để cho thân thể tôi cùng thân thể của anh ta dính sát vào tác này tới quá nhanh, tuy rằng tôi đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn là bị hắn hù là Đường Dũng nhắm hai mắt, nhưng vị trí tìm được rất chuẩn, sau đó ôm lấy tôi, tôi liền cảm giác được bụng dưới của tôi cùng bụng dưới của anh ta dính cùng một chỗ, cảm giác kia rất không được tự nhiên, có phần thân mật hơi riêng tôi cảm thấy không được tự nhiên, nhiệt độ cơ thể anh ta cũng rất nhanh tăng may anh ta lúng túng nhất thời những cũng không quên đọc khởi câu thần hồ là trong nháy mắt, tôi cùng Đường Dũng trong lúc đó liền xuất hiện một cổ sức lực vô hình, sức lực kia giống như đem tôi cùng Đường Dũng liên tiếp ở cùng một chỗ, ba cái tay vô hình xuyên qua thân thể của tôi, đồng thời luồn vào ba điểm trong đan điền trên người tôi, dùng sức đem âm khí trong cơ thể tôi lôi ra bao lâu sau, tôi cảm giác được thân thể có chút nóng lên, trong cơ thể giống như có một cái lò lửa lớn đang thiêu đốt lúc đó thân thể của Đường Dũng lại trở nên càng ngày càng miệng anh ta nói tiếng Thái càng lúc càng nhanh, giống như đang niệm chú, thời gian trôi qua không bao lâu, tôi cũng cảm giác anh ta đem thứ gì đó thả ra bay đi đó vài giây, Đường Dũng rốt cuộc khôi phục yên tĩnh, bất quá thanh âm anh ta vừa ngừng, đại não của tôi lại đột nhiên truyền đến một trận đau đầu cũng vang lên thanh âm xì xì, xoẹt xoẹt, dường như sóng não bị quấy phá thần của tôi nhất thời chấn động, xem ra là tín hiệu của Trịnh Lâm trực tiếp truyền đến!Tôi không khỏi nín thở tập trung tư tưởng, chỉ sợ thanh âm Trịnh Lâm quá nhỏ tôi sợ sẽ bỏ lỡ cái gì đoán của tôi rất chính xác, nó tương tự như đài thu radio, âm thanh xoẹt xoẹt càng ngày càng nhỏ, sau khi chờ nó hoàn toàn biến mất mất hẳn, trong đầu tôi rốt cuộc xuất hiện tiếng nói của người nào đó!Bất quá âm thanh đó không phải tới từ Trịnh Lâm mà là thanh âm của một người vô cùng quen thuộc, thanh âm hắn trầm thấp, lãnh đạm xen lẫn tức giận, gầm nhẹ nói“ Lộc Dương, em mặc quần áo vào cho tôi!” Nghe được thanh âm cùng ngữ khí quen thuộc này, đầu óc của tôi trong nháy mắt ông một tiếng, giống như bị chập mạch rồi, bỗng chốc ngây ngẩn cả nào lại là hắn?Tôi rõ ràng liên lạc với Trịnh Lâm, trong đầu tại sao lại xuất hiện thanh âm của hắn?Tôi hoàn toàn choáng váng rồi, trong lòng chấn động không trước hắn ở trước mặt tôi làm trò cùng người phụ nữ khác kết hôn, còn nói ra những lời tổn thương tôi như vậy, tôi cho rằng mình đã buông xuống đoạn tình cảm này trong nháy mắt khi giọng nói của hắn xuất hiện, trái tim của tôi có cảm giác ngũ vị tạp trần, cay đắng ngọt bùi, bây giờ không biết phải hình dung như thế tri bất giác nước mắt của tôi đã giàn là thanh âm của hắn nói xong câu nói kia về sau, liền lại biến mất tại trong đầu của là thanh âm của hắn nói xong câu nói kia thì liền biến mất ở trong đầu của như chưa hề phát sinh qua. Tôi thậm chí hoài nghi vừa rồi tôi có phải nghe lầm rồi không, hoặc là câu nói đó là ảo tưởng của hắn sau khi nói xong, Đường Dũng cũng buông lỏng tôi ra, hỏi“ Thế nào rồi, Trịnh Lâm hồi âm với em chưa, nó vẫn an toàn chứ?”“... An toàn đi.” Tôi chần chờ nói, thấy thuật pháp xong rồi, lập tức mặc quần áo vào, chờ tất cả thu thập xong, tôi mới để cho Đường Dũng tháo vải che mắt Dũng giống như cũng không biết phát sinh chuyện gì, nhanh chóng mặc quần áo tử tế, tháo vải trên mắt là sau khi hắn tháo xuống vải che mắt, trong nháy mắt liền nóng nảynắm lấy bả vai của tôi, hai mắt lo lắng nhìn tôi, hỏi “Em khóc? Trịnh Lâm rốt cuộc đã nói gì với em, thế nào em lại khóc lợi hại như vậy?”“ Hắn... Cùng tôi nói chuyện là Tô Mộc...” Đường Dũng vừa hỏi, viền mắt của tôi lại nhịn không được đỏ ửng lên, thấp giọng nói.“Tô Mộc? Thế nào lại là hắn?” Đường Dũng sửng sốt một chút, anh ta nhìn thấy tôi khóc sưng cả mắt, trên mặt liền hiện ra dáng vẻ đau đó anh ta giơ tay lên lau sạch nước mắt trên mặt tôi, một tay đem tôi kéo vào trong ngực, cũng không hỏi Tô Mộc đến tột cùng nói với tôi cái gì, an ủi “Tô Mộc thì Tô Mộc, ít nhất đã có hồi âm nói lên Trịnh Lâm bây giờ chắc là cùng Tô Mộc ở chung một chỗ, em không cần lo lắng.”Vừa nói hắn vừa đem tôi ôm càng chặt hơn, thanh âm ấm áp thấp giọng nói“ Em nếu như khó chịu liền khóc lên đi, anh sẽ không cười nhạo em.”Quen biết với anh ta lâu như vậy, tôi lần đầu tiên nghe được Đường Dũng nói một câu ấm áp như mất tự nhiên, bỗng dưng tôi muốn bộc lộ hết tâm sự, cũng không kháng cự Đường Dũng, đem đầu tựa trên bả vai hắn, đem toàn bộ uỷ khuất mấy ngày nay tích góp từng tí một mà khóc tới bây giờ, tôi đối với Tô Mộc vẫn là không cách nào chống kể là nghe được thanh âm của Tô Mộc, cho đến tin tức của hắn, trái tim của tôi đều sẽ hung hăng bị đâm cho rỉ nói qua, hắn cùng tôi ở chung một chỗ chẳng qua là vì lợi dụng tôi để ở lại trần gian mà hắn yêu chân chính là Lâm Yến Nhi, mục đích tới trần gian cũng là vì tìm kiếm Lâm Yến nên chuyện thứ nhất chính là tìm Lâm Yến Nhi, sau đó chính là vứt bỏ tôi, cùng Lâm Yến Nhi kết như vậy, hắn lại dựa vào cái gì quản tôi, lại còn dùng loại ngữ khí đó nói chuyện chứ?Bây giờ, coi như tôi muốn lên giường cùng Đường Dũng, cùng Tô Mộc hắn một chút cũng không có quan như vậy, tôi lại càng ủy mực khóc đến cổ họng khàn khàn, hốc mắt phát khô, tôi mới rốt cuộc trở lại bình thường, buông Đường Dũng này nửa bên quần áo Đường Dũng đã hoàn toàn bị nước mắt của tôi làm ướt, vẻ măt anh ta vốn đang lo lắng nhìn tôi. Sau khi thấy tôi không khóc nữa tâm tình anh ta cũng bình phục rất nhiều, sắc mặt lo lắng nhất thời lập tức trở thành ghét bỏ, hung hăng nhìn quần áo của trên người mình, nói với tôi “Không nghĩ tới em có thể khóc lớn như vậy, em thành thật nói cho anh biết, phía trên này ngoại trừ nước mắt của em, em có vụng trộm hướng trên người anh quệt nước mũi hay không?” Tô Mộc không để ý tới sự phản kháng của tôi, vẫn trói tôi như cũ đứng trước giường đang đặt Lâm Yến người khác sau khi chào tôi một tiếng cũng đều đứng lên, lần nữa lại yên lặng nhìn chiếc giường ở giữa đại họ giống như đang tiến hành nghi thức nào đó, tất cả mọi người đều đứng an tĩnh ngay cả tiếng thở cũng không có, cả căn phòng to lớn chỉ còn nghe được tiếng kim đồng hồ chuyển động. Đọc đầy đủ hơn tại Gác SáchBoong…Cũng không lâu lắm, đồng hồ treo tường đột nhiên vang lên báo giờ, liên tục kêu mười hai mười hai người giống như đang đợi thời khắc này, khi tiếng chuông thứ mười hai kết thúc thì mọi người vốn yên tĩnh đột nhiên bắt đầu ngâm xướng một loại ca dao cổ ca dao du dương trầm bổng giống như âm thanh từ viễn cổ, mọi người cùng hợp tác trầm bổng hết sức ma mị. Cho dù tôi đang bị trói như con heo, lúc này trong lòng cũng sinh ra một cảm giác nghi thức khó hiểu mãnh Mộc vẫn như cũ đứng canh ở mép giường Lâm Yên Nhi nằm, hai mắt anh nhìn chằm chằm vào cô ấy, đến khi tiếng ca ngâm xướng được một nửa đột nhiên Tô Mộc giơ hai tay lên tới mi mắt rồi hạ nhẹ xuống đan điền một giọt nước màu đen từ giữa mi tâm anh bay ra, bề ngoài bóng loáng giống như một viên trân châu đen hoàn mỹ. Giọt nước kia vạch trong không trung một đường cong đẹp đẽ, nhỏ xuống trán Lâm Yến Nhi, từ từ thấm vào da thịt cô mắt, thi thể Lâm Yến Nhi phát ra một cổ âm giống như âm khí bị nén lại phát nổ vậy, trên người Lâm Yến Nhi phát ra âm khí mãnh liệt tầng tầng lan truyền, giống như đang kêu gọi gì cũng là một trận nữa, tôi đoán đây là Tô Mộc đang kêu gọi hồn phách của Lâm Yến qua thuật chiêu hồn tôi cũng đã gặp nhưng chưa từng thấy nghi thức chiêu hồn long trọng như vậy, lại còn cần dùng tới nhiều người như vậy, xem ra không chỉ có Tô Mộc là ác quỷ tu luyện hàng trăm năm mà Lâm Yến Nhi kia cấp bậc cũng không khi thực hiện xong thuật chiêu hồn, rốt cuộc Tô Mộc không còn trói tôi nữa mà nhanh rời khỏi chiếc giường của Lâm Yến Nhi, đi vào trong một đám người, sau đó cởi dây trói cho tôi.“Ngoan ngoãn đợi ở đây đừng làm gì, nhắm mắt cầm ngọc bội, bất kể lát nữa em nghe thấy gì cũng ngàn vạn lần không nên mở mắt ra.” Tô Mộc dặn dò.“Tại sao?” Nhìn bộ dáng kia, hẳn một lát Lâm Yến Nhi sẽ có chút kích động, chủ yếu muốn biết Lâm Yến Nhi rốt cuộc là dạng người gì.“Không có tại sao, em chỉ phải nhớ kỹ lời anh là được.” Tô Mộc vẫn chưa hoàn toàn nguôi giận, đối với tôi vẫn lạnh lạnh nhạt nhạt, không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái, tay nắm thật chặt ngọc bội, sau đó nhắm mắt khi nhắm mắt lại, tai tôi dựng lên, hận không biết được thành thỏ để nghe ngóng động tĩnh bên khi chạy trận chiêu hồn, mọi người đều nhắm thật chặt hai mắt, tiết tấu điệu khúc bọn họ vẫn xướng nhanh hơn rất nhiều, ưu tư cũng dồn dập, thật giống như lập tức lên cao nhiên, khúc xướng bọn họ vừa hạ liền có một trận gió lạnh thấu xương gào thét thổi tới quét khiến toàn bộ phòng khách cũng đất rung núi Lòng tôi căng thẳng, theo bản năng muốn mở hai Mộc luôn dặn dò tôi phải nhắm mắt, những người bên trong cũng đang nhắm chặt hai mắt, tôi không thể làm gì khác hơn là cưỡng ép áp chế lòng hiếu kỳ mãnh liệt trong lòng mình, tiếp tục nhắm chặt mắt có lẽ tâm tình tôi căng thẳng đến cực điểm, mí mắt đã không còn bị khống chế bởi suy mắt quanh phòng khách nhiệt độ đã bị giảm đi bảy tám độ, gió rét vẫn gào thét bên tai tôi, Lâm Yến Nhi đến khiến phòng khách bị âm khí tràn đầy mênh mông, rất hiển nhiên thực lực của cô ấy tuyệt đối ở trên Tô khi tôi cẩn thận cảm thụ âm khí trên người Lâm Yến Nhi thì đột nhiên trong phòng khách truyền tới tiếng đánh âm khí khác biệt chấn động không dứt, trong đó một cổ âm khí hết sức quen Tô phải anh ấy một mực đang đợi Lâm Yến Nhi sao, tại sao lại đánh nhau với cô ấy?Lòng tôi hơi nôn nao, dẫu sao thấy âm khí đậm đặc của Lâm Yến Nhi xem ra dường như Lâm Yến Nhi kia còn lợi hại hơn Tô Mộc, mặc dù tôi không hy vọng Lâm Yến Nhi và Tô Mộc có quan hệ tốt nhưng cũng không cần vừa thấy mặt đã đánh nhau như Tô Mộc thua thì làm thế nào?Sự lo lắng trong lòng tôi dâng lên tới cổ họng, lỗ tai dựng thẳng đứng nghe ngóng nhiều hơn, hận không thể đem tất cả tinh lực tập trung cho tai tôi đang nín thở âm thầm lén lút nghe ngóng, giữa đại sảnh đột nhiên phát ra một tiếng rên, ngay sau đó là một tiếng kêu giọng đàn ông!Tôi luống cuống, cũng không để ý Tô Mộc dặn dò tôi không được mở mắt, trực tiếp mở mắt ra xông tới muốn đi giúp Tô sao tôi cũng không phải là tay mơ như trước kia, có thêm một người hỗ trợ thì khả năng phần thắng cũng sẽ thêm một chút vừa mở mắt, còn chưa thấy Tô Mộc cùng Lâm Yến Nhi ở đâu thì trước mắt đột nhiên tối sầm, sau đó đầu óc ong ong một chút, giống như bị người khác khống tôi cảm giác miệng tôi há ra, giọng quyến rũ dị thường, nói “Hơn một trăm năm không gặp, anh không muốn em sao?”Giọng này là giọng của tôi, nhưng nội dung phát ra lại hoàn toàn là của Lâm Yến Nhi.“Muốn, anh không lúc nào không nghĩ tới em.” Giọng Tô Mộc đột nhiên vang lên ở sau lưng tôi, mặc dù lời anh nói chính là lời tỏ tình nhưng giọng lại lạnh như băng, thậm chí còn tràn đầy giễu nói thì tay anh đã đưa lên bóp cổ tôi, dùng khí lực rất lớn như hận không đem đầu ngón tay đâm vào trong da thịt tôi đau muốn hét lên nhưng giọng tôi bây giờ đã không còn chịu sự khống chế của tôi, cho dù tôi đau đến phát điên, trên mặt tôi vẫn treo nụ cười cao quý đẹp lạnh lùng như cũ, nổi bật ở trong gương, đến tôi cũng không dám tin vào mắt gương kia là tôi sao?Mặc dù biểu cảm rất coi trời bằng vung, nhưng thật là đẹp, thật giống như một đóa Bạch Liên Hoa bằng băng đang nở rộ, thần thánh cũng không thể xâm phạm.“Anh còn dùng lực sẽ bóp chết cô ấy.” Giọng vẫn tà mị như cũ phát ra, giống như mỗi câu mỗi chữ của cô ấy đều từ hư xong tôi’ cười đùa, uốn éo dựa vào lòng Tô Mộc, nói “Hóa ra anh thích đàn bà như vậy, như canh không thịt, một chút mùi vị cũng không có. Có điều em cũng không ngại dùng thân thể cô ta còn sống, chỉ cần anh thích thì em có thể biến thành bất kỳ ai.” Nói xong, tôi’ lại dùng sức, hoàn toàn không để ý Tô Mộc vẫn đang bóp cổ tôi, muốn nghiêng đầu về sau tiến tới sát Tô Mộc hôn vào miệng Tô Mộc đen lại, ánh mắt hung hăng nhìn tôi, mắng “Ngu ngốc, không phải là không để cho em mở mắt sao!”Mắng tôi xong đáy mắt anh hiện lên một tia sát ý, ngón tay bấm vào cổ tôi càng mạnh hơn.Rắc’ một tiếng, là tiếng xương gẫy ra tay thật, đem xương cốt của tôi bóp vô cùng sợ hãi, nháy mắt cổ mềm nhũn, toàn bộ đầu óc trống Lâm Yến Nhi trong tôi vẫn còn cười duyên, sau khi nghe được tiếng xương gãy lìa liền ngưng cười, nhìn Tô Mộc không dám tin “Anh thật sự ra tay giết cô ta, rốt cuộc anh có trái tim hay không?”“Quỷ vốn không có trái tim.” Giọng Tô Mộc lạnh xong anh tiện tay hất vột cái, giống như xả rác vậy, đem ném tôi ra. Tôi giống như đoạn tuyến phong tranh*, nặng nề ngã xuống mặt đất.*đoạn tuyến phong tranh Ai giải thích giúp mình với, mình search thấy các bạn edit khác toàn để nguyên không giải khoảnh khắc thân thể tôi chạm vào mặt đất, trong cơ thể tôi rùng mình một cái, nháy mắt Lâm Yến Nhi từ bỏ tôi đi ra ngoài.“A, xem ra anh cũng không thích cô ta, sau khi tìm được em thì cô ta đối với anh chỉ như là rác rưởi, lợi dụng cô ta cũng vô dụng, giống như năm đó anh đối với em vậy.” Một giọng nói dễ nghe vang lên, trong giọng nói của cô ấy tràn đầy thống khoái cùng hận ý, đây cũng là giọng vốn có của Lâm Yến giọng cô ấy càng ngày càng xa, hiển nhiên cô ấy muốn chạy đau tới mức toàn thân co rút, cho dù muốn đứng lên giúp Tô Mộc nhưng trước mắt chỉ là màu đen, đừng nói đứng lên, ngay cả nằm cũng rất khó bóng tối tôi nghe thấy Tô Mộc nhỏ giọng mắng một câu, cũng không nghe rõ anh mắng cái gì, bên tai lại vang lên tiếng hợp ca cổ xưa, thật giống như bọn họ đang dùng trận pháp vây khốn Lâm Yến chuyện phát sinh sau đó tôi cũng không biết, đến khi tôi tỉnh lại trên cổ đã có thanh thép thật dầy, hai bên mang tai bó bột cứng ngắc không thể cử động, trên tay còn cắm một ống truyền dịch.“Tôi…” Tôi há miệng, lần nữa muốn nói. Nhưng lúc này giọng tôi chỉ khàn khàn khô khốc giống như bà già bảy tám chục tuổi trông coi tôi ở bên ngoài nghe thấy giọng tôi liền vọt tới, sau đó vui vẻ chạy như điên hướng ra bên kia là giọng của Diệu Diệu, tôi chỉ kịp nghe thấy một tiếng thì nó đã chạy mất khi nó quay trở lại lần nữa thì sau lưng đã có một đám người đi theo, có bác sĩ mặc áo trắng, có y tá, có Trịnh Lâm cùng Đường Dũng, thậm chí còn có cả mấy người Tô gia tôi thấy lúc bày tôi không nhúc nhích được, chỉ có thể đảo mắt quét một vòng, những ai có thể tới đều chỉ thiếu Tô Mộc.“Tô Mộc đâu?” Tôi này tôi có rất nhiều điều muốn nói với Tô Mộc.“Hắn chết rồi.” Đường Dũng đi tới nắm lấy tay của tôi. Dịch Lishui Thủy VWBeta Quỳnh VW Tôi và Tô Đoàn vào sinh ra tử bao lần, cũng coi là sinh tử chi giao,tình cảm sâu đậm. Bây giờ xích luyện phù cậu ta không được dùng để báo thù cho mẹ Tô Đoàn, mà xích luyện phù cậu ta tỉ mỉ chuyện chế cũng đã dùng, nhiều năm tâm huyết hủy hoại chỉ trong chốc lát. Thân là cha ruột của Tô Đoàn vậy mà Tô Thịnh ngay cả con ruột của mình mà ông ta cũng có thể lợi dụng!Trong lòng tôi dấy lên một ngọn lửa tức giận cháy bừng bừng, thậm chí đối với Tô Thịnh nổi lên một tia sát Tô Thịnh cùng Tô Đoàn không giống nhau. Tô Thịnh trước sau hãm hại tôi hai lần, mỗi lần đều thiếu chút nữa để cho tôi có đến mà không có về. Mặc dù như vậy, ông ta vẫn còn chưa tự mình ra tayChỉ bằng vào sự đa mưu túc trí này của ông ta, tôi liền không phải là đối thủ của ông dù vậy tôi cũng rất tức giận“ Những thứ này tôi mặc kệ, còn có hai ngày liền đến bảy ngày, ngược lại, nếu như tôi không thể họàn toàn chiếm cứ thân thể này của Lộc Dương thì ông cũng biết tôi sẽ làm gì rồi chứ?” Lâm Yến Nhi thấy Tô Thịnh mở lời cam đoan thống khoái như vậy, cũng tin một chút, nhưng vẫn nói lời uy hiếp Tô Thịnh nghe xong gật nhẹ đầu, căn bản không để ý nhiều đến lời uy hiếp của cô ta hoặc là ông ta rất tin tưởng chính mình, căn bản không tin tưởng trong hai ngày này chắc chắn sẽ không có gì phát sinh.“ Những gì tôi hứa với cô, tôi cũng đã giúp cô làm, cô cũng đừng quên lời hứa của cô, hoàn dương kinh » có thực nằm trong tay cô không? “Tô Thịnh nói.“ Tất nhiên, nếu như tôi thành công chiếm đưọc thân thể của Lộc Dương, thì tôi còn giữ cuốn sách đó làm gì, nhất định tôi sẽ cho ông” Lâm Yến Nhi khi hai người bọn họ nói xong, lại lén lút liếc mắt ra ngoài quan sát, sau đó một trước một sau rời khi chờ bọn họ đi xa, tinh thần tôi mới bớt chút căng thẳng, cũng lúc này tôi mới phát hiện chỉ trong chốc lát, cơ bắp toàn thân tôi đều trở nên cứng dù thế tôi vẫn nhìn sang đôi mắt của Tô nhìn sang, trong lòng tôi nhất thời giật mình. Mặc mặc dù đã sớm nghĩ được sau khi anh ấy nghe thấy những điều này này sẽ rất phẫn nộ nhưng từ lúc nãy,tôi vẫn thấy anh ấy không có động tĩnh gì, cứ nghĩ rằng anh ấy kiềm chế được cảm xúc ủa mình. Hiện tại tối mới phát hiện ra cặp mắt của anh ấy đen nhánh, giống như nhìn vào một cái giếng sâu không nhìn thấy ngón tay cũng mọc ra mười cái móng tay sắc nhọn, đang cắm sâu vào da thịt bên trong của anh ấy, âm khí đen nhánh ngưng tụ thành giọt nước như máu, rơi xuống từng giọt từng giọt xuống lập tức đấy Tô Mộc một chút, nói “ Tô Mộc, anh bị làm sao vậy?”…“Anh không sao” Phải mất một lúc lâu sau Tô Mộc mới trả lời xong, anh ấy liền trấn tĩnh lại tinh thần, anh mới xua âm khí tụ trên tay đi, bàn tay này lúc nãy bị móng tay làm tổn thương, xuất hiện những gọt máu đen đặc chảy ra.“ Em nghỉ ngơi trước đi, chỗ này sẽ không có ai tới quấy rầy nữa, anh đi ra ngoài một chút” Tô Mộc nóiNói xong, anh nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán tôi rồi quay người đi ra còn lại mình tôi đợi ở đây, tôi mới có thời gian rảnh nhìn quanh gian phòng cách bài trí, bố cục, có lẽ nơi này là nhà kho của nhà họ Tô, trong góc hẻo lánh bên trong kia bày đầy các loại kiếm gõ, hương cây, tiền giấy, các loại pháp khí,... Bình thường nếu không có việc gì, chắc có lẽ sẽ không có người tới trách, Tô Thịnh và Lâm Yến Nhi sẽ tới đây để thương lượng chuyện này. Sau khi chắc chắn chỗ này rất an toàn, tôi nằm lại trên giường muốn ngủ một cuộc nói chuyện vừa rồi của Tô Thịnh và Lâm Yến Nhi như được ghi âm lại vậy, cứ văng vẳng bên tai tôi liên tục. Vừa rồi, nhất là đoạn Tô Thịnh hỏi cô ta có chắc chắn đang cầm hoàn dương kinh » hay không, hình như tôi đã từng nghe đến cái tên này ở đâu dương kinh ….Bên trong miệng tôi lẩm nhẩm nhắc lại tên hoàn dương kinh » để đại não cố gắng nhớ lại, hoàn dương… cái tên này nghe qua giống như quay lại dương gian vậy, cái tên tương phản với tên phó âm kinh. Vậy hai quyển kinh này có liên quan mật thiết gì với nhau hay không?Nghĩ đến đây, trong đầu của tôi liền xẹt qua một ý nghĩ, Tô gia cấm thư!Ngày trước, khi Tô Đoàn đem phó âm kinh » đưa cho tôi, mặc dù không có nói thêm gì, nhưng Đường Dũng cũng đã nói, sư phụ của anh cũng vì bảo vệ phó âm kinh » này mà mất mạng. Lúc đó anh ta cũng đã nói qua rằng phó âm kinh »và hoàn dương kinh » là một bộ, chỉ cần gom hai quyển kinh này, thì chính là bảo bối trấn gia của Tô gia, có thể khởi tử hồi sinh và có thể khiến người chết hoàn dương!Trong nháy mắt tôi lập tức kích động,vừa rồi Tô Thịnh nói tới hoàn dương kinh » nhất định chính là quyển sách cùng bộ với phó âm kinh » kia, năm đó sư phụ Đường Dũng chỉ bảo vệ phó âm kinh », còn hoàn dương kinh » lại thất lạc, không nghĩ tới hoàn dương kinh » lại ở trên tay Lâm Yến Nhi, mà đại nạm năm đó của Tô gia, cũng là do hai quyển sách đó đưa xưa, sư phụ Đường Dũng cũng chỉ bảo vệ được phó âm kinh »,, còn hoàn dương kinh » thì đã bị thất lạc, không nghĩ tới rằng hoàn dương kinh » lại ở trong tay Lâm Yến Nhi, có lẽ trận tai nạn năm xưa có liên quan mật thiết với Lâm Yến vậy tôi mới hiểu được, vừa rồi tại sao Tô Mộc lại tức giận như vậy, hơn nữa Đường Dũng nói Lí Chùy cũng vì hai quyển sách cấm này mà đi vào Trung Quốc. Xem ra, năm xưa người cấu kết với Lí Chùy đến Trung Quốc cướp sách chính là Lâm Yến Nhi?Nghĩ lại cũng đúng, quả phụ Vương là người của Lâm Yến Nhi, nhưng trong tay bà ta lại xuât hiện pháp khí của Long Phù Thái Lan. Hơn nữa, Lí Chùy và quả phụ Vương lại là người cùng một thôn, Lí Chùy làm thôn trưởng có lẽ chỉ là vì che dấu tai mắt người khác, thực tế mục đích của hắn nhất định là muốn liên hợp với quả phụ Vương, cứu Lâm Yến Nhi ra, một lần nữa gom đủ hai quyển cấm thuật hoàn hoàn dương kinh » và phó âm kinh », thực hiện mục đích cải tử hồi sinh!Nghĩ đến đây, trong lòng tôi bỗng nhiên lại xuất hiện một suy nghĩ khác. phó âm kinh » bây giờ đang nằm trong tay tôi,, chỉ cần tôi nghĩ ra biện pháp đề lấy được hoàn dương kinh » liền có thể phục sinh Tô Mộc hay không, để Tô Mộc biến thành người sống một lần nữa?Nghĩ đến khả năng này, tôi lập tức kích động lên, từ trên giường đi xuống.

truyện chồng quỷ của trần yến nhi