Nếu muốn quý vị có thể để hai tay trên bụng trong vài hơi thở và cảm nhận bụng phồng khi thở vào, xẹp khi thở ra. Quý vị có thể chú ý cảm giác theo hết chiều dài của một hơi thở ra và hơi thở vào. Không cần kiểm soát hơi thở. Cứ để tự nhiên cho thân thể 'thở
Trích: Những chặng đường tu học của người cư sĩ. Trang 205 đến 234.Video: watch?v=qVAwI_JIgD0*****
HƠI THỞ VÀ BỐN ĐIỀU QUÁN NIỆM Này các đệ tử, khi một hành giả quán niệm hơi thở dài, ngắn, ra, vào mà có ý thức về hơi thở ấy và toàn thân mình, làm cho toàn thân trở nên an tịnh, thì hành giả ấy đang thực tập tốt "quán thân như thân", tinh tấn, tỉnh thức, không còn tham đắm hay là chán ghét đối với cuộc sống. Đây là chánh niệm đối với thân thể. O
Thầy Phạm Văn Quang, Trưởng ban Toán, Trường Phổ thông Dewey với tâm huyết mang "hơi thở cuộc sống" vào Toán học. Đường dây Kích thích hứng thú học toán. Nhiều năm lắng nghe chia sẻ từ phụ huynh, học sinh, thầy Phạm Văn Quang nhận thấy 2 khó khăn chính gặp sinh gặp
Đến cuối hơi thở, miệng lại ngậm lại, đầu lưỡi chạm nướu răng trên và tiếp tục hít xuống bụng dưới để bắt đầu chu kỳ thở tiếp theo. Hơi thở này kế tiếp hơi thở kia, khoan thai, không thô, không gấp. Đối với người bình thường, có thể tập mỗi âm khoảng 24 hơi thở theo một thứ tự nhất định từ âm này đến âm kia.
Chiều ngày 07/11/2021 đã diễn ra khóa thiền trực tuyến với đề mục "QUÁN NIỆM HƠI THỞ" (Anapanasati) - Chân truyền thời Đức Phật, với sự hướng dẫn của Ngài Thiền sư - TS Thiện Minh. Đức Phật có dạy rằng: "Tham thiền trí tuệ sanh, Không thiền trí tuệ diệt,
Phương pháp quán niệm hơi thở. thiền sư Thích Nhất Hạnh. Chúng ta có thể tiếp xúc với miếng cà rốt đó một cách cạn cợt hay sâu sắc là tùy vào cái niệm và cái định của chúng ta lúc đó. Ăn một miếng cà rốt, mình có thể sung sướng cực kỳ, giống như mình tiếp
Pháp hành 09 - Định Niệm Hơi Thở. 10. Pháp hành 10 - Tứ Niệm Xứ là bốn nơi thực hiện thiền định. 11. Pháp hành 11 - Các pháp tu trên thân - thọ - tâm - pháp. 12. Pháp hành 12 - Tam Minh năng lực làm chủ các pháp Trích lời của đức Trưởng Lão Thích Thông Lạc.
Vay Tiền Cấp Tốc Online Cmnd. Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích ĐVXP, tập 7, link sách ĐVXP, tập 7 Hỏi Kính thưa Thầy! Hiện nay con vẫn tiếp tục theo dõi hơi thở, an trú hơi thở vào phần dưới bụng, gom tâm và hơi thở ở một chỗ, thì hơi thở chậm lại và các tâm hành dừng hẳn, nếu tác ý muốn dừng hơi thở hoặc điều khiển hơi thở theo ý mình nhanh hay chậm tùy ý. Nhưng con muốn cho hơi thở lắng sâu và dừng hẳn, tác ý như vậy thì hơi thở dừng, nhưng được một lúc hơi thở bị nén nên thở ra dồn dập, vậy con phải làm sao để hơi thở và tâm hành dừng hẳn. Mong Thầy chỉ dạy cho con để con nương đó mà tiến tu? áp Sự trình bày tu tập về hơi thở của con thì Thầy thấy con tu theo pháp môn tùy tức của Lục Diệu Pháp Môn, cha đẻ pháp môn này là Trí Khải ại Sư. Con trụ tâm dưới bụng đó là cách trụ tâm của thiền Minh Sát Tuệ, cha đẻ ra pháp này là thiền sư Miến iện Mahasi. Công phu tu tập của con nương vào hơi thở tập tỉnh thức theo cách tùy tức tâm yên lặng để tác ý điều khiển hơi thở chậm nhẹ và dừng để đi vào trạng thái tĩnh lặng sâu hơn. Ở đây, con là người tu không có thiện hữu tri thức hướng dẫn, tự tu tập nên tập hợp lại hai pháp của hai nhà học giả tưởng giải. Một là nhà học giả Trung Quốc Trí Khải; hai là nhà học giả Miến iện Mahasi. Nếu con tiếp tục tu tập con sẽ là nạn nhân của những pháp môn này. 1/ Ức chế tâm để tâm hành dừng hẳn vọng tưởng. 2/ Ức chế hơi thở để thân hành dừng hẳn các cảm thọ. 3/ ể lắng sâu vào trạng thái tĩnh lặng để nhập định tưởng tức là Không vô biên xứ tưởng. Muốn cho hơi thở và tâm hành dừng hẳn thì con hãy tu tập “Tứ Thánh ịnh” còn con tu theo Lục Diệu Pháp hay thiền Minh Sát Tuệ thì không bao giờ tịnh chỉ hơi thở được, tức là tịnh chỉ thân hành. Tịnh chỉ thân hành chỉ có Thiền thứ Tứ, ngoài Thiền thứ Tứ không có thiền nào tịnh chỉ đúng chánh định. Còn tịnh chỉ ý hành thì chỉ có Nhị thiền diệt tầm tứ mới đúng là chánh định, ngoài Nhị thiền mà tịnh chỉ ý hành là tà thiền tưởng định, thiền của kinh sách phát triển tập hợp giáo pháp tà kiến, tưởng kiến của ngoại đạo và những tư tưởng mê tín dị đoan dân gian. Người tu thiền thời nay, cái sai thứ nhất là ức chế tâm để hết vọng tưởng. Nếu hết vọng tưởng có lợi ích gì cho quý vị đâu? Hết vọng tưởng có làm chủ sanh, già, bệnh, chết hay không? Hết vọng tưởng ngồi như con cóc để làm gì? Khi xả ra thì tâm tham, sân, si còn đủ, danh lợi không từ, ăn uống phi thời không bỏ, thấy nữ sắc còn đắm chìm say mê, thì tu như vậy có ích lợi gì? Có giải thoát cái gì? Những loại thiền ức chế tâm, xưa ức Phật đã tu tập và tìm trong các thiền ức chế tâm đó không có giải thoát, chỉ là một sự tu tập làm khổ thân tâm của mình thành bệnh, Ngài phải từ bỏ. Và Ngài đã bao lần tập nín thở để đạt được giải thoát nhưng cuối cùng Ngài chẳng tìm được chỗ nín hơi thở có sự giải thoát. Bây giờ, quý thầy lại bắt chước tu như vậy nữa hay sao? Mục đích của con đi tu là tìm sự giải thoát làm chủ bốn sự đau khổ Sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt luân hồi hay đi tìm chỗ hơi thở để trụ tâm và dừng tâm hành? Nếu đi tìm hơi thở để trụ tâm và dừng hành dừng thì Thầy không có kinh nghiệm. Nhưng muốn tu tập làm chủ bốn sự đau khổ sanh, già, bệnh, chết thì nên trở về tu tập và sống đúng pháp môn của đức Phật đã dạy 1- Giới luật phải nghiêm túc. 2- Tu tập Tứ Chánh Cần. 3- Tu tập chánh niệm tỉnh giác thân hành niệm ngoại. 4- ịnh Vô Lậu trên Tứ Niệm Xứ. 5- ịnh Niệm Hơi Thở thân hành niệm nội. Phải dẹp bỏ pháp môn Tùy Tức của Trí Khải ại Sư và pháp môn Minh sát tuệ của Mahasi. Bắt đầu tu tập các loại định xả tâm “ly dục ly ác pháp”, không được tu tập các pháp môn ức chế tâm và ức chế cơ. Khi nào xả tâm sạch, ly dục, ly ác pháp, tâm không còn tham, sân, si phiền não nữa thì lúc bấy giờ tâm thanh thản, an lạc thường quay vào thân, không có phóng dật ra ngoài. Khi tâm không phóng dật ra ngoài bây giờ tâm mới có Tứ Thần Túc. Dùng Tứ Thần Túc và nương hơi thở khéo tác ý, nhưng phải nhớ không được ức chế tâm để hết vọng tưởng mà chỉ nhẹ nhàng khéo tác ý “tịnh chỉ tầm tứ nhập Nhị thiền”. Chỗ này ức chế hết vọng tưởng là sai, chỉ hướng tâm nhẹ nhàng để tự nhiên ịnh Thần Túc diệt tầm tứ. Khi ịnh Thần Túc diệt tầm tứ xong là tâm nhập Nhị Thiền. Một lần nữa chỗ này quý vị cần lưu ý khi tâm có Tứ Thần Túc thì nên để tự nhiên ịnh Thần Túc điều khiển nhập định, chứ quý vị không được dụng công trong lúc ịnh Thần Túc điều khiển. Khi đã nhập Nhị Thiền thì không còn thấy hơi thở có nghĩa là hơi thở vẫn còn thở, chứ ở đây chưa phải tịnh chỉ hơi thở, nhưng nó thở chậm và nhẹ nhàng, nên ta không còn thấy hơi thở, chúng ta không dụng cơ điều khiển cho nó chậm hay ngưng mất hơi thở. Nếu dụng cơ điều khiển cho chậm nhẹ là sai, đó là dùng cơ ức chế tâm thì tâm nhập vào một trạng thái không tưởng, từ “không tưởng” nơi đây Thiền tông cho “Vô tâm còn cách một lớp rào”; nơi đây tưởng thức hoạt động sinh ra 18 loại hỷ tưởng, giống như người trong giấc mộng. Sau khi thọ 18 loại hỷ tưởng thì vượt ra không tưởng nhập vào thức vô biên xứ tưởng mà các Tổ thiền tông cho thức vô biên xứ là cái biết phủ trùm vạn hữu Phật tánh. Thiền Tông tu tập đến đây là hết biết đường tu tập nữa Phản bổn hoàn nguyên. Muốn nhập Tam Thiền của Phật ta phải nương vào hơi thở khéo tác ý nhẹ nhàng tịnh chỉ các trạng thái tưởng do ịnh Như Ý Túc điều khiển để tâm ly các trạng thái hỷ tưởng, có nghĩa là không còn một trạng thái hỷ tưởng nào cả. Nói tóm lại là phải ly 18 loại tưởng cho thật sạch. Lúc bấy giờ mới nhập Tam Thiền dễ dàng, không có khó khăn, không có mệt nhọc. Muốn nhập Tứ Thiền phải xuất khỏi trạng thái Tam Thiền nương vào hơi thở, khéo tác ý tịnh chỉ thọ, âm thanh và các hành trong thân, rồi sau đó mới hướng tâm tịnh chỉ hơi thở, tức là thân hành nội dừng hẳn, nhập Tứ Thiền. Khi nhập Tứ Thiền xong là lúc bấy giờ tâm định trên thân, thân định trên tâm liền hướng tâm, tức là dẫn tâm đến Tam Minh. Khi Tam Minh đã viên mãn thì ta đã làm chủ sanh tử và chấm dứt luân hồi, không còn tái sanh nữa. Tu thiền định ức chế tâm chỉ một thời gian tâm sẽ bộc phát tham, sân, si, mạn, nghi rất mạnh. Ức chế tâm dễ sanh chiêm bao. Ức chế tâm, lắng sâu vào các trạng thái tĩnh lặng, dễ rơi vào các trạng thái định tưởng tà định. Ức chế thân dễ sanh rối loạn cơ thể, rối loạn thần kinh, có thể sanh nhiều bệnh tật khó trị. ó là những loại định rất nguy hiểm cho người tu không có thiện hữu tri thức hướng dẫn. Về ịnh Niệm Hơi Thở, thì phải tu đúng như trong kinh Nguyên Thủy mà đức Phật đã dạy “ịnh Niệm Hơi Thở không phải “Sổ Tức Quán” không phải “Lục Diệu Pháp Môn”. Không nên tu theo các pháp hơi thở do các Tổ biên soạn và ba hơi thở của thiền Yoga. Pháp ịnh Niệm Hơi Thở của Phật là pháp xả tâm “Quán ly tham tôi biết tôi hít vô. Quán ly tham tôi biết tôi thở ra”, đó là pháp môn hơi thở xả tâm, đừng lầm lạc, phải cảnh giác các pháp môn hơi thở của tà giáo ngoại đạo mà các Tổ đã bị ảnh hưởng quá nặng, do các Tổ bị ảnh hưởng giáo pháp của ngoại đạo, nên dần dần giáo pháp hơi thở của đức Phật bị che khuất bởi chiếc áo chắp vá kiến giải của ngoại đạo kinh sách phát triển, đến độ người ta không còn biết đến giáo pháp của đức Phật là gì nữa. Nên lưu ý “Tịnh chỉ hơi thở” là một điều quan trọng, vì hơi thở là mạng sống của chúng ta. Nếu hơi thở dừng thì mạng sống này không còn. Cho nên, con đường tu theo đạo Phật làm chủ được sự sống chết, tức là làm chủ được hơi thở. Dừng hoặc phục hồi được hơi thở là một sự điều khiển phải có một đạo lực do tâm ly dục, ly ác pháp; phải có một cuộc sống đúng giới hạnh, không hề vi phạm những lỗi nhỏ nhặt nào, cũng không nên ăn uống, ngủ nghỉ phi thời; cũng không nên phá hạnh độc cư vì phá hạnh độc cư tâm sẽ phóng dật mà tâm phóng dật thì không bao giờ xả tâm sạch. Xả tâm không sạch thì ngũ dục lạc phát triển mạnh thì giới ăn, ngủ và độc cư sẽ vi phạm, và vi phạm thì con đường tu không bao giờ tới đích. Vì thế, xưa đức Phật nhắm vào ngũ dục lạc dạy “Thừa tự pháp, chứ không nên thừa tự thực phẩm”, tức là đức Phật muốn dạy chúng ta không nên tham ăn, tham uống. Cho nên, ăn uống phải đúng pháp thì sự tu hành mới làm chủ được hơi thở. Muốn tịnh chỉ hơi thở mà còn ăn uống phi thời, tâm còn dục và ác pháp thì tịnh chỉ hơi thở sẽ đi vào cõi chết, nếu luyện tập tưởng thở bằng lỗ chân lông, thở bằng rốn thì không chết nhưng đó là những pháp không làm chủ được sự sống chết. Vì tâm còn dục nên thích ăn, uống, ngủ, nghỉ, danh lợi, tiền tài, vật chất, sắc đẹp và ác pháp tham, sân, si, mạn, nghi thì hành động nội của cơ thể còn hoạt động rất mạnh nên lượng oxy đòi hỏi phải được đầy đủ. Con đã dùng pháp hướng tâm và điều khiển hơi thở để tịnh chỉ nó, nhưng hơi thở chỉ tịnh chỉ được một lúc mà không kéo dài ra và không dừng hẳn được, đó là chứng tỏ thân tâm con chưa thanh tịnh chưa ly dục, ly ác pháp sạch, cơ thể còn hoạt động như cơ thể người phàm phu. Vì vậy, khi hơi thở bị nén, cơ thể muốn bảo toàn sự sống, nên phản ứng một cách rất tự nhiên, hơi thở ra vô dồn dập để đủ khí oxy trở lại. Ở Quy Nhơn, có một bác sĩ tu hơi thở và tịnh chỉ hơi thở bằng cách cố nín thở để kéo dài thời gian ra và ông đã chết một cách đáng thương. Giải thoát đâu không thấy mà chết một cách oan uổng. May mắn con viết thư thưa hỏi, nếu không hỏi kịp thời 1- Cơ thể sanh bệnh, đứt mạch máu mao phế quản, khạc ra máu như Minh Tông. 2- Chết một cách thê thảm như ông bác sĩ ở Quy Nhơn. Trong kinh sách Nguyên Thủy gọi Bốn Thiền là “Tứ Thánh ịnh”, tức là thiền định của bậc Thánh. Chỉ có bốn thiền này mới tịnh chỉ được hơi thở nhưng phải sống và tu tập đúng theo đường lối Giới, ịnh, Tuệ, có nghĩa là 1- Sống như Thánh giới Thánh giới uẩn tức là giới luật phạm hạnh đầy đủ. 2- Tu tập rèn luyện pháp hướng tâm “Tứ Chánh Cần”, tức là ngăn ác và diệt ác pháp. Các con chỉ biết ngồi thiền ức chế tâm cho hết vọng tưởng mà không thấy “Tứ Chánh Cần” là “ịnh Tư Cụ” của đạo Phật để nhập các loại thiền và các loại định. Muốn nhập định, tịnh chỉ tâm hành và thân hành mà không tu tập “Tứ Chánh Cần” thì không làm sao tịnh chỉ được hơi thở. Muốn nhập định làm chủ sanh, già, bệnh, chết mà không tu “Tứ Chánh Cần” thì không làm sao làm chủ được? Ngoài pháp môn “Tứ Chánh Cần” mà tìm thiền định, thì thiền định đó là tà thiền, tà định của ngoại đạo, của kinh sách phát triển thì không thể làm chủ được sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt luân hồi. Thân tâm chưa thanh tịnh mà muốn nhập định thì định đó là định giết người chưa chôn. Thiền định thời nay tu mãi biến thành pháp dưỡng sinh, ngừa bệnh chẳng có ích lợi gì mà còn phí sức vô ích. Muốn tu hành làm chủ sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt luân hồi thì con hãy nghiên cứu lại kinh sách Nguyên Thủy, cách sống như thế nào? cách tu tập như thế nào? Pháp nào tu trước, pháp nào tu sau. Khi thông suốt, chừng đó mới bắt đầu thực hành tu tập. Nhưng con nên lưu ý “Giới Luật” là pháp môn đầu tiên của “Tam Vô Lậu Học”, phải áp dụng sống cho đúng giới luật thì con đường tu của con mới được an ổn và đúng chánh pháp.
Như đã đề cập, “hơi thở thích thông lạc” là trạng thái tâm trí đạt được khi hành thiền, nó được miêu tả như một trạng thái tâm linh cao nhất trong đạo Phật. Tuy nhiên, để đạt được trạng thái này không hề dễ dàng, nó đòi hỏi sự tập trung và kiên trì trong quá trình hành thiền. Khi hành thiền, người thiền tập trung vào hơi thở và cố gắng không để suy nghĩ, giữ tâm trí trong trạng thái yên tĩnh và tập trung. Thông qua việc tập trung vào hơi thở, người thiền có thể nhận ra sự kết nối giữa cơ thể và tâm trí, và giải phóng tâm trí khỏi những suy nghĩ phiền muộn và căng thẳng của cuộc sống. Khi tâm trí đạt được trạng thái yên tĩnh và tập trung, hơi thở của người thiền sẽ trở nên nhẹ nhàng, tinh tế và tự nhiên hơn. Hơi thở như thế sẽ giúp tâm trí tiếp tục giữ được sự tập trung và thanh tịnh, giúp người thiền đạt được trạng thái “thích thông lạc” – một trạng thái tâm trí thanh tịnh, tự do và hiểu rõ hơn về bản chất cuộc sống. Tóm lại, “hơi thở thích thông lạc” là một khái niệm rất quan trọng trong đạo Phật, nó miêu tả trạng thái tâm trí cao nhất đạt được khi hành thiền. Chỉ có những người tập thiền kiên trì và tập trung, mới có thể đạt được trạng thái này và trải nghiệm sự thanh tịnh và tự do trong tâm trí.
Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích ĐVXP, tập 9, sách ĐVXP, tập 9 Hỏi Kính bạch Thầy! Xin Thầy chỉ rõ cách tu ịnh Niệm Hơi Thở và Chánh Niệm Tỉnh Giác ịnh. áp Cách tu ịnh Niệm Hơi Thở có 19 giai đoạn tu tập 1/ Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra. 2/ Hít vô dài tôi biết tôi hít vô dài, thở ra dài tôi biết tôi thở ra dài. 3/ Hít vô ngắn tôi biết tôi hít vô ngắn, thở ra ngắn tôi biết tôi thở ra ngắn. 4/ Cảm giác toàn thân tôi biết tôi hít vô, cảm giác toàn thân tôi biết tôi thở ra. 5/ An tịnh thân hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra. 6/ Cảm giác tâm hành tôi biết tôi hít vô, cảm giác tâm hành tôi biết tôi thở ra 7/ An tịnh tâm hành tôi biết tôi thở vô, an tịnh tâm hành tôi biết tôi thở ra. 8/ Quán thân vô thường tôi biết tôi hít vô, quán thân vô thường tôi biết tôi thở ra. 9/ Quán thọ vô thường tôi biết tôi hít vô, quán thọ vô thường tôi biết tôi thở ra. 10/ Quán tâm vô thường tôi biết tôi hít vô, quán tâm vô thường tôi biết tôi thở ra. 11/ Quán các pháp vô thường tôi biết tôi hít vô, quán các pháp vô thường tôi biết tôi thở ra. 12/ Quán ly tham tôi biết tôi hít vô, quán ly tham tôi biết tôi thở ra. 13/ Quán ly sân tôi biết tôi hít vô, quán ly sân tôi biết tôi thở ra. 14/ Quán từ bỏ tâm tham tôi biết tôi hít vô, quán từ bỏ tâm tham tôi biết tôi thở ra. 15/ Quán từ bỏ tâm sân tôi biết tôi hít vô, quán từ bỏ tâm sân tôi biết tôi thở ra. 16/ Quán đoạn diệt tâm tham tôi biết tôi hít vô, quán đoạn diệt tâm tham tôi biết tôi thở ra. 17/ Quán đoạn diệt tâm sân tôi biết tôi hít vô, quán đoạn diệt tâm sân tôi biết tôi thở ra. 18/ Với tâm định tỉnh tôi biết tôi hít vô,với tâm định tỉnh tôi biết tôi thở ra. 19/ Với tâm giải thoát tôi biết tôi hít vô, với tâm giải thoát tôi biết tôi thở ra ây là 19 giai đoạn tu tập về ịnh Niệm Hơi Thở, còn nếu tu tập cho trọn vẹn là phải 40 giai đoạn. Hiện giờ con nên tu tập giai đoạn thứ nhất của ịnh Niệm Hơi Thở trong 1 tháng, khiến cho tâm nhu nhuyễn thuần thục quen dần với hơi thở và với phương pháp này. Vì từ xưa đến nay người ta tu tập hơi thở bằng cách quán niệm hơi thở nên thường ức chế tâm để cho hết vọng tưởng. Bắt đầu tu con ngồi kiết già hoặc bán già, lưng thẳng, hai bàn tay để chồng nhau lên trên hai bàn chân, hai ngón tay cái đụng đầu vào nhau, khi thân ngồi yên lặng con cảm giác toàn thân được yên ổn, con như lý tác ý “Ý thức phải tập trung biết hơi thở ra biết hơi thở vô”. Hai mắt con bắt đầu tập trung nhìn chóp mũi, con vừa hít vô vừa nhắc tâm “Hít vô tôi biết tôi hít vô”, sau khi hít vô xong, con vừa thở ra vừa nhắc tâm “Thở ra tôi biết tôi thở ra”. Một hơi thở đầu con nhắc tâm như vậy và 4 hơi thở kế tiếp con không nhắc, vẫn để tâm tự nhiên biết hơi thở ra và hơi thở vô, xong 5 hơi thở con đứng vậy đi kinh hành, trước khi đi kinh hành con nhắc tâm “i kinh hành ý thức phải biết đi kinh hành”, bắt đầu đi kinh hành con chú ý bước chân đi và đi rất tự nhiên, đi theo thói quen đi hằng ngày của mình, không nên đi chậm quá mà cũng không nên đi nhanh quá, đinhư người vô sự, trong khi đi con thầm đếm mỗi bước đi là một số 1, 2, 3, 4, cho đến 20 bước, mỗi 5 bước là con hướng tâm một lần “Tôiđi kinh hành tôi biết tôi đi kinh hành”,đúng 20 bước thì con ngồi trở lại, y như lúc ban đầu con ngồi tu hơi thở. Con nên lưu ý “giai đoạn tu tập này mục đích là tập luyện sự tỉnh thức, sự tinh cần và nghị lực chứ không phải tu tập cho hết vọng tưởng”. Sau khi tu tập 1 tháng cho thuần thục Thầy sẽ dạy tiếp giai đoạn 2, còn nếu bây giờ Thầy dạy hết 19 đề mục ịnh Niệm Hơi Thở này thì con chỉ học để hiểu chứ tu hành bị rối rấm như cuộn tơ. Vì thế, Thầy bảo rằng nếu có cơ sở sống đúng phạm hạnh Thầy trực tiếp dạy các con tu tập, chứ viết ra thành sách các con hiểu để mà hiểu còn tu tập thì không phải dễ. Về hơi thở phải tu tập từng đề mục cho thuần thục, khi thuần thục đề mục này xong thì mới tu tập đề mục khác, chứ không phải tu một lần luôn cả 19 đề mục. Nếu tu tập như vậy là tu sai pháp. ịnh Niệm Hơi Thở là pháp môn có lợi ích rất lớn trong vấn đề tu tập xả tâm trên Tứ Niệm Xứ để hộ trì và bảo vệ chân lý. Nếu không có ịnh Niệm Hơi Thở thì không thể nào tu tập Tứ Niệm Xứ được và cũng không thể nào tu tập pháp xả Tứ Vô Lượng Tâm được. Bởi vậy ịnh Niệm rất cần thiết và hộ trợ trên bước đường về xứ Phật. Xin quý vị hãy tu tập kỹ lưỡng, đừng coi thường loại thiền định này.
HỎI Thầy kính mến! Con có chút thắc mắc về đề mục “An tịnh tâm hành tôi biết tôi hit vô”, và “Quán tâm vô thường tôi biết tôi hít vô”. Cái nào cũng làm cho tâm không còn nữa, vậy thì hai cái khác nhau thế nào, xin Thầy chỉ dậy! Những đề mục này mình có thể niệm đi đứng nằm ngồi bất cứ giờ nào mình cần được không Thầy? Trước khi ngủ, con có niệm “An tịnh tâm hành tôi biết tôi hít vô”, tâm thì yên ổn không có suy nghĩ gì, nhưng lại ngủ không được, tại sao vậy Thầy, mong Thầy giải đáp! Muôn vàn kính ơn Thầy! Câu hỏi từ fongquach ĐÁP I. Con hỏi hai đề mục 1. An tịnh tâm hành tôi biết tôi hít vô 2. Quán tâm vô thường tôi biết tôi hít vô Hai đề mục này có ý nghĩa khác nhau – An tịnh tâm hành có nghĩa là tâm an ổn và thanh tịnh. Người tu tập như vậy là dẫn tâm vào an vui và yên ổn không còn khổ đau nữa. – Quán tâm vô thường có nghĩa là quan sát thấy tâm không thường vì thế lúc có niệm, lúc không niệm. Trên đây là hai đề mục Định Niệm Hơi Thở dùng để tu tập làm chủ tâm, nên khi đi đứng nằm ngồi và trong tất cả thời gian đều tu tập được cả. Khi ngủ mà tu tập thì tỉnh thức, mà tỉnh thức thì chỉ biết hơi thở, không nghĩ ngợi một điều gì khác, thì cũng giống như ngủ mà không mê, đó là tốt chớ không có bệnh gì cả. II. Con hỏi hai để mục 1. Cảm giác thân hành 2. An tịnh tâm hành – Cảm giác thân hành có nghĩa là cảm nhận thân rung động nhẹ nhàng theo hơi thở. – An tịnh thân hành có nghĩa là thân có một trạng thái an lạc, mà chỉ có người tu thiền định khi thân an trú vào hơi thở thì thân xuất hiện một trạng thái khinh an hỷ lạc. Người không tu tập thì không bao giờ có trạng thái này. Trưởng lão Thích Thông Lạc trả lời ngày 06/9/2009
LỜI NÓI ĐẦU Định Niệm Hơi Thở, trong bài kinh Nhập Tức Xuất Tức Niệm, đức Phật dạy 16 đề mục tu tập, trong pháp Thân Hành Niệm đức Phật lại dạy thêm 2 đề mục nữa và khi dạy La Hầu La về hơi thở đức Phật lại dạy thêm một đề mục nữa để phù hợp với đặc tướng của La Hầu La. Như vậy theo kinh, chúng ta có 19 đề mục. Nhưng tùy theo những chướng ngại trên thân, thọ, tâm và pháp mà trạch ra những câu tác ý cho đúng thiện pháp để diệt trừ những chướng ngại ác pháp đó. Nhờ trạch pháp những câu tác ý mà thành những đề mục mới của Định Niệm Hơi Thở, cho nên, sau này Định Niệm Hơi Thở có rất nhiều đề mục. Vấn đề này theo kinh nghiệm tu tập của chúng tôi, khi sử dụng hơi thở đi song song với câu pháp hướng tâm, thường chúng tôi trạch pháp một câu tác ý cho phù hợp chính xác của cảm thọ tâm hay thân để đuổi các chướng ngại pháp thì đạt kết quả một cách cụ thể. Vì thế, khi tu tập một pháp môn nào mà gặp chướng ngại trên thân, thọ, tâm thì chúng tôi liền trạch ra một câu pháp tác ý cho tương ưng, phù hợp và chính xác, thì chướng ngại pháp bị đuổi đi liền. Câu tác ý ấy liền trở thành đề mục Định Niệm Hơi Thở, và nhờ tu tập theo hơi thở chúng tôi dẹp trừ được những chướng ngại pháp, vì vậy thân tâm được thanh thản an lạc và vô sự. Định Niệm Hơi Thở là một phương pháp tu tập có kết quả lớn và lợi ích lớn cho thân tâm không thể lường được. Phật dạy “Này các Tỳ Kheo, trong chúng Tỳ Kheo này, có những Tỳ Kheo chuyên tâm, chú tâm tu tập nhập tức xuất tức niệm tu tập Định Niệm Hơi Thở. Nhập tức xuất tức niệm, này các Tỳ Kheo được tu tập, được làm cho sung mãn, đưa đến quả lớn, công đức lớn. Nhập tức xuất tức niệm tu tập làm cho sung mãn khiến bốn niệm xứ được viên mãn”. Định Niệm Hơi Thở là một phương pháp đẩy lui các chướng ngại pháp trên thân tâm đem lại sự bình an cho thân tâm, nếu ai tinh cần siêng năng tu tập cho thuần thục các đề mục Định Niệm Hơi Thở, khi gặp chướng ngại, liền tức khắc dùng ngay đề mục Định Niệm Hơi Thở, tương ưng thiện pháp để đẩy lui chướng ngại ác pháp đó, thì đuổi nó đi tức khắc. Đây là một phương pháp lợi ích rất lớn cho con đường tu tập của quý vị; lợi ích rất lớn cho đời sống của quý vị; lợi ích rất lớn cho nền đạo đức nhân bản – nhân quả sống không làm khổ mình, khổ người và khổ cả hai của quý vị. Nếu quý vị tu tập Định Niệm Hơi Thở để đẩy lui các chướng ngại trong thân tâm mà còn biết áp dụng sống đúng giới luật để chuyển hóa nghiệp ác thì rất tuyệt vời, quý vị quả là sáng suốt. Năng lực của Định Niệm Hơi Thở là năng lực nội thân cộng thêm năng lực sức chuyển hóa của giới luật khiến cho nghiệp báo muôn đời dù cực ác đến đâu cũng đều bị bứng sạch gốc. Quý vị đừng lầm pháp môn Định Niệm Hơi Thở với các pháp môn Hơi Thở kiến giải của các nhà học giả như Sổ Tức Quan, Lục Diệu Pháp Môn, Thiền Hơi Thở Phong Khí Siển Tức, Minh Sát Tuệ Phòng Xẹp, Hơi Thở Yoga, Đó là những loại pháp môn hơi thở ức chế tâm, quý vị nên đề phòng, vì đó là những pháp tu tập sẽ dễ bị rối loạn hô hấp và thần kinh. Những pháp môn hơi thở này không giống pháp môn hơi thở của Phật chút nào, xin quý vị lưu ý. * Bởi vậy, pháp môn Định Niệm Hơi Thở là một pháp môn tối cần thiết cho người tu tập theo đường lối Phật giáo, nó giúp cho quý vị tu tập pháp môn Tứ Chánh Cần ngăn ác, diệt trừ ác pháp, sinh thiện tăng, trưởng thiện pháp như một trợ lý văn phòng đắc lực. Nhờ tu tập Định Niệm Hơi Thở quý vị mới thấy kết quả ngay liền làm chủ cuộc sống của quý vị một cách hiệu quả, vô cùng chính xác, đem lại cho bản thân, gia đình và xã hội sự bình an hạnh phúc mà loài người hằng mơ ước . Biết pháp môn Định Niệm Hơi Thở lợi ích lớn như vậy nên chúng tôi ghi chép ra thành tập sách mỏng này để làm sách gối đầu nằm, xin quý vị xem đây là một báu vật vô giá mà đức Phật đã ban cho nhân loại với những danh từ mộc mạc đơn sơ ”Kết quả lớn, lợi ích lớn”, nhưng mọi người không ngờ đăy là kết quả và lợi ích to lớn thật sự như vậy cho đời sống loài người. Ghi chép thành tập sách này chúng tôi ước nguyện mọi người may mắn gặp được sách này để tự cứu mình thoát ra muôn vàn sự khổ đau của kiếp làm người. Sau cùng, nếu tập sách này đến tay quý vị có điều chi sơ sót xin quý vị bỏ qua hay chỉ bày cho chúng tôi biết, để kỳ tái bản tới sẽ bổ sung được đầy đủ hơn. Xin chân thành cảm ơn quý vị. Thích Thông Lạc Chơn Như, ngày 24 tháng 8 năm 2006 * Tất cả các pháp môn Hơi Thở kiến giải của các Tổ đều lấy hơi thở để tác ý, còn pháp môn Định Niệm Hơi Thở của Phật thì lấy thân hành hít thở làm đối tượng tác ý. TQ. xin ghi chú thêm Quý bạn vui lòng xem toàn bộ nội dung đầy đủ ở bên dưới.
định niệm hơi thở thích thông lạc