BÁN NHÀ KCN TÂN BÌNH, 135 m2, XE TẢI CHẠY VÒNG VÒNG tại Hồ Chí Minh trên kênh rao vặt miễn phí Raonhanh365. ×. Thứ 3 Ngày 18/10/2022 Bán nhà mặt ngõ Trần Cung Cầu Giấy 8 tầng x 48 m², thang máy, ngõ thông, đường ô tô tránh, giao thông thuận lợi. - Vị trí: Nhà nằm ở vị trí đông dân cư, ngõ thông kết nối với các phố lớn như Phùng Chí Kiên, Hoàng Quốc - 5309780 Phồng chân không chỉ gặp ở những người mới nhập môn chạy bộ, mà còn thường xảy ra ngay cả với người đã chạy bộ nhiều năm. Những vết phồng rộp thường đi kèm sưng nhẹ, đôi khi có bọc nước dễ vỡ gây đau rát. Tùy thuộc vào hoàn cảnh riêng của mỗi người mà 1. Giúp ngăn ngừa chứng mất ngủ. Đi chân trần một khoảng thời gian trong ngày giúp bạn dễ ngủ hơn. Ảnh: Bright Side. Đi chân trần, hay bước chân trên đất, có thể cải thiện giấc ngủ và tăng mức năng lượng của bạn. Trái đất có nhiều electron có thể nạp năng lượng Các cơ chính bạn sẽ thấy phát triển là cơ vùng trước cẳng chân, kheo, đùi và mông. 3. Chạy bộ giúp củng cố đầu gối và các khớp xương khác của bạn. Lợi ích của chạy bộ là làm tăng khối lượng xương, và thậm chí giúp ngăn ngừa sự loãng xương liên quan đến tuổi Trang chủ; Điều hòa âm trần Điều hòa âm trần 30.000BTU - 36.000BTU, Công nghệ INVERTER, sản phẩm mới, Thái Lan, 1 Pha, 3 Pha GIÀY CHẠY BỘ RUN ACTIVE CHO NAM - XANH DƯƠNG ĐẬM. 4.4 /5. 1 màu khác. 445,000 VND. GIÀY CHẠY BỘ RUN CUSHION CHO NAM - ĐEN/XÁM. 4.3 /5. 2 màu khác. 795,000 VND. Giày chạy bộ Run Active Grip cho nam - Xanh lá. Nên mang giày khi tập luyện trên máy chạy bộ Rất nhiều bạn mua máy tập chạy bộ ở nhà và chạy chân trần khi tập luyện. Điều này không tốt chút nào cho đôi chân của bạn vì nó sẽ gây tổn thương đến các khớp bàn chân. Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Jennifer Coolidge first met Jeremy Allen White at the Golden Globes in January, when they were both waiting backstage to get their statuettes engraved. Coolidge had just added another trophy to her mantel for playing the desperately lonely heiress Tanya McQuoid in Season 2 of “The White Lotus,” HBO’s biting parable about American excess. Jeremy Allen White, meanwhile, won his Globe for his tightly wound portrayal of Carmen “Carmy” Berzatto on FX’s “The Bear” — a show and a performance that function as an ode to America’s working class. Far from the idyllic beauty of Tanya’s Sicilian vacation which ends tragically for her, Carmy cooks restaurant food as he boils with rage and grief in a cramped Chicago kitchen. Greg Swales for Variety Coolidge — who started out a waitress, and dated toxic chefs before she became a star — knows that setting well. Over a funny, frank and sometimes flirty conversation, the actors who’ve created two of the best characters on TV speak about insecurity, drive and how the memes they inspired “Yes, Chef!” and “These gays, they’re trying to murder me!” helped convert them from cult actors into this season’s defining stars. JEREMY ALLEN WHITE So I’ve been looking at your face every morning, because Ally, our hair person, has this candle in the hair-and-makeup trailer that’s reserved for saints — one of the tall ones. But hers has your face on it. So it’s nice to see you. And I guess I want to ask you what it’s like being so loved? JENNIFER COOLIDGE Thank you. I just want you to know that I rigged that, because I have a crush on you and I sent that candle … WHITE … so I could be staring at it? Good, good. COOLIDGE I don’t know those candles — I’m not getting any money. That’s nice, if Ally really likes it. And I don’t know. I don’t understand. WHITE She’s not alone. COOLIDGE I’m thrilled by this fluky moment, and I’m really enjoying it, for whatever it’s worth. WHITE Do you remember when we met very briefly at one of these awards thing? COOLIDGE Yeah, we did. WHITE This is a fun sentence We met waiting in line having our Golden Globes engraved. Was there a plan getting into it, when you started? Choosing roles to find the longevity that you have? Or have you just been finding people you love, like Mike White or Christopher Guest, and you keep working with them because they love you and you love them? COOLIDGE Now that I’m old enough to really look back at my life and certainly my mistakes, I see a lot of those. But I never had any strategy. I just went job to job. I have to say I made the terrible mistake of not riding the wave that I had early on. It was sort of in the ’90s when I had “Legally Blonde,” “Best in Show” and “American Pie.” And then a few years later, there was “Cinderella Story” and stuff like that. But there was a moment. WHITE You were trepidatious about —? COOLIDGE I started pursuing guys. I wasn’t paying attention. I just thought I had my whole life. I never said, “I want to do … ” I did get some jobs, but I didn’t have a plan. And I think that was a fatal flaw of mine, because it took so long to get anything going later. I look back and I go, “What was I thinking?” And then I bought a house in New Orleans, and I was consumed with fixing that up. Were you a theater kid? Greg Swales for Variety WHITE Yeah, I grew up in New York, and I did theater when I was younger. COOLIDGE My theater friends that started doing shows early on maybe had a better idea of how the process worked and how you could go from show to show and your parts could improve. I have regrets about not doing that. WHITE The repetition of theater and doing the same thing over and over in front of people — you build confidence that way. I think for television and film, the bummer about it is you sit around and then you have five minutes to make something happen. I leave set every day just uncertain if we did what we were supposed to do. COOLIDGE There’s nothing worse than being insecure on a job. Not too long ago, I was on a job and I don’t know if I was really the director’s vision of what I was doing. Because every time we’d do the scene, they’d go, “Yes, yes. Why don’t we try that again?” And you’re like, “They don’t have the guts to tell me how bad this is.” WHITE It is upsetting, how much I feel sometimes in the moment I need validation from a director. “The Bear” has been successful, and finally I’m feeling like, “Oh, OK. Maybe I belong a little bit.” But it’s a shame that it took 15 years of acting. COOLIDGE When you guys are filming, it looks like you never stop. I mean, the amount of material that you have to say and nail right away, because of long takes — you pull it off so well. WHITE That’s the fun of it. In Episode 7 of “The Bear,” which we did shoot in one take, we did get to rehearse for two days. So we were kind of treating it like theater and finding these moments. But outside of that episode, our director and showrunner Chris Storer, he really gives us two takes, three takes. He won’t give us more than that. COOLIDGE Really? WHITE Yeah. He doesn’t want it to feel too comfortable. He wants it always to feel a bit dangerous or uneven. COOLIDGE I would like to know how you conjure up all this anxiety for Carmy. WHITE I was certainly anxious when we were getting started. I’m anxious to start any job. I found a lot of parallels, and I tried to make them real between myself and Carmy. I was on a show [“Shameless”] for 11 years before “The Bear.” And I felt like it was such a big opportunity, and I was putting so much pressure on myself as an actor. I think for Carmy, too, he was trying to establish coming back home and prove his worth to these people who weren’t taking him seriously. I had already seen “The White Lotus,” but I was rewatching the last couple of episodes. There’s an incredible loneliness in Tanya. How do you feel Tanya deals with loneliness? COOLIDGE Well, Carmy is so busy, but I felt like Tanya is stagnant. There wasn’t anything really that active about her to prepare her until her ending. WHITE So the climax of Season 2, you’re on the boat, you have the gun. How did you prepare for that scene? Did you know the entire time? COOLIDGE Mike did tell me that I was going to have a horrible ending. But he said it more like, “I’m sorry, Jennifer, but you’re going to have to die.” WHITE Did he tell you you were going to go out shooting, though? Greg Swales for Variety COOLIDGE It’s my awkwardness with the gun that I think really helped. We had to reshoot that a bunch of times. Where’s the gun? The inside of the bag is black. I can’t find it. But it all felt real. When you’re on a boat and you’re in the middle of the ocean and there is nowhere to go, what if your castmates hate you? They could just push you. Anyone can get rid of you on a boat. WHITE You’re trapped. COOLIDGE It’s the scariest thing to be on a boat. I’m never getting on a boat again. So I was creeped out, because we did shoot it in order, hanging out with the guys. It felt very real. I really did like killing them all. WHITE It felt satisfying to watch. I wanted to ask you about the line, “These gays, they’re trying to murder me.” Do you ever get that on the streets? It’s become pretty iconic. COOLIDGE I know. I’m so thrilled. Mike was very confident about Tanya being pursued by these seemingly friendly gays that seem to be fans of hers. And then Mike was like, “We don’t see the gay men as being evil. This is a bad group.” But it’s interesting, because there was a whole group of gay men in New Orleans that went out on Mardi Gras as Tanya. Some of them were on scooters, and they all had “These gays, they’re trying to murder me.” It’s happened in other cities — even in Boston when I did Hasty Pudding. So it really did somehow strike a chord. Tell me about “Yes, Chef.” How many people in a day come up to you and say that? WHITE It’s a lot. We didn’t expect the show to do as well as it did. We were in New York last summer, and so I was always just walking around. And it happened in a week. All of a sudden, people shouting, “Yes, Chef!” COOLIDGE They were screaming at the Golden Globes, by the way. WHITE I didn’t hear. I was told Guillermo del Toro was screaming, “Yes, Chef.” But no, I blacked out. COOLIDGE You have many fans, and you have many girls that have crushes on you. I think a lot of people want to know why Carmy didn’t have a love interest. WHITE When we made the first season, we didn’t want any of the characters to have attachments to anything outside of the kitchen. And I think Carmen, he’s such a poor communicator and so socially inept in so many ways — COOLIDGE He would be good with a girl, though. It would be fun to watch your awkwardness. WHITE Yes. In the second season, Carmen tries to pursue some joy outside of work, and it doesn’t work out great. These people are working 15-hour days. It didn’t seem real that Carmy could find love. COOLIDGE That is actually real. I think 99% of my jobs were all restaurant jobs. I was a waitress, and I always fell in love with the angry chefs. I don’t know what it is. WHITE What do you think it is? COOLIDGE I just like the way they throw the food down. It was so sexy. They’d be like, “Take it. Just take it.” And there’s something about a man who can do something fast. WHITE Did you pursue any of those? COOLIDGE Yes. There were a lot of chefs in my life. I have to say that when you see that hostile, tough person in the kitchen, it does transfer to real life when it’s out of the restaurant. WHITE There’s a God complex with a lot of these guys. What was the job where you were like, “OK, I don’t have to be in service anymore. I’m going to fully commit to acting?” COOLIDGE I think I was in my early 30s. I was at a pool hall waitressing in Westwood. I just couldn’t do it. Thank God I got a job — “Seinfeld” or something. WHITE There’s going to be a third season of “The White Lotus.” What do you think ended up happening to [Tanya’s husband] Greg, Jon Gries’ character? COOLIDGE My hope for Jon is that he’s not finished with Greg. I hope there’s some comeuppance for evil Greg. I think he should, I don’t know, end up in a meat-grinding machine. WHITE Was saying goodbye to Tanya with such finality that difficult? COOLIDGE Yeah. Mike was looking for a big Italian opera ending, and it was big and dramatic, so he wanted me to die for many reasons. But I also think Tanya’s a lot. Maybe people would get sick of her on another season. Maybe people would be like, “Oh, my God. Get rid of Tanya!” WHITE Right. Enough. COOLIDGE So I don’t know. But if Tanya could come back in any form, maybe she could come back as a seagull and poke Greg’s eyes out. Set Design Lucy Holt; Production Alexey Galetskiy/AGPNYC. Variety’s Actors on Actors is presented by Apple TV+. Đam mê chạy bộ đưa Trần Duy Quang qua nhiều cuộc thi, và trở thành người Việt Nam đầu tiên chinh phục cuộc thi khắc nghiệt nhất hành tinh Spartathlon Quang Trần chụp ảnh kỷ niệm dưới chân tượng Leonidas I sau khi hoàn thành cuộc thi Spartathlon. Ảnh NVCC. Sparta, Hy Lạp hôm 28/9, trong buổi chiều trời trong xanh, một chàng trai người Việt, với nụ cười tươi cùng dáng vẻ khoan thai, chạy tới chạm tay vào chân bức tượng Vua Leonidas I. Cú chạm nhẹ nhàng nhưng ghi dấu một khoảnh khắc lịch sử của làng chạy bộ Việt Nam. Lần đầu tiên dải đất hình chữ S có một VĐV hoàn thành Spartathlon - cuộc thi chạy siêu marathon khắc nghiệt nhất hành tinh. Và người làm nên lịch sử cho chạy bộ Việt Nam hôm ấy là Trần Duy Quang - còn được trong giới biết đến với nick-name "Quang Trần" - chàng trai đến từ miền đất võ Bình Định. Anh hoàn thành phần thi sau 31 giờ 10 phút 37 giây - thành tích giúp chân chạy sinh năm 1989 này đứng thứ 40 chung cuộc trong tổng số 196 VĐV hoàn thành phần thi ở Spartathlon 2019. Phần thưởng cho người hoàn thành phần thi Finisher tại Sparta chỉ là vòng nguyệt quế đơn sơ được kết từ nhành olive và một cốc nước lấy từ con sông Evrotas gần đó. Nhưng với Quang Trần, để được nhận cành olive, cốc nước ấy rồi chụp ảnh cùng lá quốc kỳ đỏ thắm, anh đã trải qua một chặng đường dài, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, của đam mê, khổ luyện và ý chí. Quang Trần bén duyên với chạy bộ cách đây sáu năm. Xuất phát điểm là một nhân viên văn phòng phải ngồi nhiều và ít vận động, anh tìm đến chạy bộ vì sức khoẻ, như một cách giải toả stress, áp lực công việc. Nhưng rồi rất nhanh chóng, Quang Trần bị "nghiện" chạy bộ. Anh phải cân bằng lại thời gian dành cho công việc cùng các mối quan hệ xã hội để dành thêm thời gian tập luyện môn này. Và như phần lớn "đồng run" bạn chạy, sau một quá trình tự tập luyện, Quang Trần bắt đầu tham gia các giải chạy. Vietnam Mountain Marathon 2015 là cuộc thi đầu tiên của chân chạy người Bình Định này, khi anh hoàn thành cự ly full marathon đầu đời trong 6 giờ 27 phút 53 giây, xếp thứ 13 chung cuộc. Quang Trần thích chinh phục bản thân qua những chặng đường dài và Spartathlon mang đến cho anh trải nghiệm khắc nghiệt chưa từng thấy trong suốt sự nghiệp chinh chiến trên những con đường của anh trước đó. Ảnh Spartathlon. Kết quả đáng khích lệ ấy như càng làm ngọn lửa đam mê chạy bộ của Quang Trần bùng cháy mãnh liệt hơn, vì anh đã tìm được mục tiêu rõ ràng - thử thách bản thân qua mỗi bước chạy. "Tôi thích các cuộc đua thật dài và khắc nghiệt, bởi tôi muốn đặt mình trước những thử thách để tìm cách vượt qua, và vì tôi cũng thích cảm giác đơn độc đối diện trước những khó khăn, mệt mỏi trong suốt chặng đường dài", Quang Trần chia sẻ với VnExpress. Trước đây khi còn làm việc tại Đà Nẵng, Quang Trần thường tập chạy ở bờ sông Hàn và leo núi Sơn Trà. Thường xuyên chạy đêm một mình trên Sơn Trà, anh thấy mình được tự do và nhỏ bé, cảm giác đau đớn trong khi chạy chính là những thử thách kích thích chàng trai đất võ phải vượt qua. Kiên trì và tính kỷ luật chặt chẽ trong luyện tập được anh tuân thủ nghiêm ngặt theo nguyên tắc cam kết với bản thân. Quang Trần kể "Tôi đã phải bỏ rất nhiều sở thích cá nhân để dành thời gian cho việc tập luyện hàng ngày vì những mục tiêu càng ngày càng khó hơn, khắc nghiệt hơn mà tôi muốn thử thách chính mình". Sau khi chuyển vào Sài Gòn làm việc, Quang Trần vẫn duy trì thói quen và kỷ luật tập luyện. Anh thường chạy vào chiều tối sau khi tan sở và kết thúc bài tập chạy vào tầm 21-22h mỗi ngày. Để chuẩn bị cho Spartathlon, Quang Trần tăng khối lượng luyện tập, với quãng đường chạy tích luỹ mỗi tuần trên 100km. Do Sài Gòn không có điều kiện địa lý với nhiều đồi núi để tập luyện như Đà Nẵng, nên cứ đến cuối tuần, anh lại xách balo lên và đi tập ở núi Bà Đen Tây Ninh, núi Dinh Bà Rịa - Vũng Tàu, hoặc lên Đà Lạt. Ba tháng trước ngày thi Spartathlon, Quang Trần leo núi Bà Đen 10 vòng liên tục để thử nghiệm cơ thể vận động liên tục trong thời gian dài. "Một mình leo núi Bà Đen trong hai đêm mưa bão lần ấy là trải nghiệm tôi chưa từng có bao giờ. Không hề có cảm giác đuối sức hay đau đớn, nhưng đó thực sự là một thử thách cho tâm trí và thể xác. Tôi cứ lên xuống trên cùng con đường, đến nỗi thuộc từng viên đá khi đặt chân lên chúng tới 20 lần", anh kể. Spartathlon là một trong những giải chạy ultra-trail siêu đường dài địa hình khắc nghiệt nhất thế giới. Các VĐV dự giải sẽ phải chạy không ngừng nghỉ suốt 36 giờ, xuyên qua đất nước Hy Lạp, xuất phát từ thủ đô Athens và về đích tại chân bức tượng Leonidas, tại Sparta. Hành trình dài 246,8 km ấy được thiết kế theo dấu chân của người lính huyền thoại Pheidippides. Tương truyền, vào năm 490 trước Công nguyên, sau khi nhận lệnh các tướng quân ở Athens chạy tới Sparta yêu cầu quân tiếp viện cho cuộc chiến với đế chế Ba Tư, Pheidippides đã chạy từ Athens tới Sparta chỉ trong hai ngày. Quang Trần phải chống chọi với cái lạnh khi chạy xuyên đêm ở Spartathlon. Ảnh Spartathlon. Quang Trần là chân chạy người Việt đầu tiên ghi danh dự cuộc thi Spartathlon khắc nghiệt ấy. Và hành trình chinh phục quãng đường 246,8 km liên tục sẽ là dấu ấn mà anh không bao giờ quên được. "Chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở Hy Lạp là thử thách mà tôi chưa có cơ hội trải nghiệm ở bất kỳ giải chạy nào đã tham gia. Ban ngày, nắng rất nóng khiến tôi phải liên tục dội nước lạnh để làm mát cơ thể. Nhưng về đêm, nhiệt độ xuống thấp, rất lạnh", Quang Trần cho hay. Bên cạnh việc tích luỹ thể lực, làm quen với chạy địa hình trong thời gian dài, dinh dưỡng cũng là một khâu chuẩn bị quan trọng trước khi Quang Trần sang Hy Lạp thi đấu. Chân chạy này tích cực dùng các thực phẩm bổ sung thêm nhiều protein và carb để cơ thể dự trữ. Trong cuộc đua, anh luôn tự chuẩn bị dinh dưỡng cho bản thân, ngoài những đồ ăn và thức uống nhiều năng lượng do ban tổ chức cung cấp. Chuẩn bị chu đáo và cẩn thận như vậy, nhưng khi vào cuộc đua dài 246,8 km tháng trước, Quang Trần cũng không tránh được những lúc suy kiệt. Anh kể "Spartathlon là quãng đường quá dài, cơ thể tôi lúc nào cũng trong tình trạng kiệt quệ và mệt mỏi. Ở kilomet thứ 160, sau khi chạy 19 giờ liên tục, tôi rất mệt, chân thì đau nhừ, nên dừng nghỉ ở trạm tiếp nước 30 phút. Lúc đó, cơ thể chỉ muốn ngồi nghỉ không muốn tiếp tục hoạt động. Nhưng một bạn trong ban tổ chức đã nhanh ý khéo léo nhắc tôi rằng không nên dừng nghỉ quá lâu, vì cơ thể sẽ bị lạnh và cut-off time thời gian cắt loại rất gắt gao. Lúc đó, tôi bừng tỉnh lại và cố gắng hoàn thành nốt một phần ba chặng đường còn lại". Vì tính chất khắc nghiệt, nên dù có tới 376 VĐV tham gia, Spartathlon hôm 23/9 vừa qua chỉ ghi nhận 196 người hoàn thành cuộc thi trong cut-off time 36 giờ đồng hồ. Quang Trần về thứ 40, và cảm giác như anh được sống sót trở về. Chiếc nón lá quê hương là một trong những dụng cụ mà Quang Trần mang theo để chống chọi với cái nắng gắt trên đường chạy Spartathlon. Ảnh Spartathlon. "Có rất nhiều thứ để kể về Spartathlon. Nhưng ấn tượng hơn cả là chất 'điên điên' của các runner. Có rất nhiều người tham gia hơn 10 năm liên tiếp, có người thậm chí 22 năm. Cuộc thi này vì thế như gia đình, nơi mọi người gặp lại nhau sau mỗi năm và hào hứng chờ đợi thành viên mới - quốc gia mới có người tham dự. Tôi trào dâng tự hào khi hai tiếng Việt Nam thân thương được xướng lên tại đây. Với tôi, Spartathlon sẽ là giải chạy đáng nhớ nhất và đáng để tham gia nhất với những trải nghiệm tuyệt vời trong đời", chàng trai đất võ kể. Vài nét về Trần Duy Quang Sinh năm 1989, tại Bình Định. Nghề nghiệp chính Cố vấn thể thao cho một công ty có trụ sở tại Mỹ. Một số thành tích - Giải Nhì Vietnam Jungle Marathon 2017 70km - Giải Nhì Cameron Ultra Trail 2017 100km - Giải Nhất Vietnam Mountain Marathon 2017 100km - Giải Nhất Ultra Asia Race 2017 160km - Giải Ba The North Face 100 Thailand 2018 100km - Giải Nhất Dalat Ultra Trail 2018 70km - Giải Nhất Ultra Angkor Trail 2018 32km - Giải Nhất Vietnam Trail Marathon 2019 70km Xuân Dịu Ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy giày chạy bộ ảnh hưởng tiêu cực hơn là tích cực đến sức khỏe của chúng ta. Báo cáo mới đây cho thấy, việc mang giày thay đổi cách chúng ta chạy và gây suy yếu bàn chân, dẫn đến nhiều chấn thương thể thao phổ biến. Mang giày chạy bộ có thể gây suy yếu xương bàn chân. ẢnhPavel1964/ ShutterstockKhoảng bốn đến sáu triệu năm trước, con người đã tiến hóa để lần đầu tiên đứng thẳng và đi bằng hai chân. Chúng ta tiếp tục phát triển để trở thành những người có thể đi bộ và chạy đường dài, nhờ vào bàn chân cong, gân Achilles dài, và khả năng đổ mồ hôi – một cơ chế tự làm mát của cơ thể. Điều ngạc nhiên là, loài người đã đi chân trần trong phần lớn lịch sử tồn tại của số bằng chứng cho thấy giày dép xuất hiện vào khoảng năm trước. Nhưng từ hơn 100 năm trước, giày dép thời trang được xem là thủ phạm’ làm thay đổi hình dạng của bàn chân. Kể từ những năm 1970, giày chạy bộ có đệm đã trở thành biểu tượng của hoạt động rèn luyện sức ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy giày chạy bộ ảnh hưởng tiêu cực hơn là tích cực đến chúng ta. Báo cáo mới nhất của chúng tôi cho thấy việc mang giày thay đổi cách chúng ta chạy và gây suy yếu bàn chân – có thể gây ra nhiều chấn thương thể thao phổ đây, nhóm nghiên cứu của chúng tôi đã tiết lộ rằng, chúng ta vẫn có thể chạy chân trần, đặc biệt nếu chúng ta tập chạy từ khi còn nhỏ. Chúng tôi không chỉ phát hiện ra rằng trẻ em ở New Zealand trong độ tuổi 12-19 thường chạy nước rút và chạy đua ở cự ly trung bình bằng chân trần, mà chúng tôi còn nhận thấy tỷ lệ đau nhức ở các chi dưới đầu gối, mắt cá chân và bàn chân tương đối thấp so với trẻ em cùng lứa tuổi ở các quốc gia khác. Một nghiên cứu khác cũng cho thấy sự khác biệt về cấu trúc và chức năng của bàn chân giữa nhóm đi chân trần với nhóm mang phát hiện này đã thôi thúc chúng tôi tiến hành bản đánh giá toàn cầu về chấn thương khi chạy ở nam và nữ. Chúng tôi nhận thấy từ 35 đến 50% số người chạy bộ có thể bị thương bất cứ lúc nào. Những con số này được coi là cao - đặc biệt đối với một giống loài đã tiến hóa để thích nghi với việc chạy đường dài. Các chấn thương phổ biến nhất nằm ở đầu gối, cẳng chân, mắt cá chân và bàn chân. Hầu hết những bộ phận này liên quan đến xương hoặc mô liên kết, có chức năng chính là giúp truyền lực từ các cơ để chúng ta có thể di họa cơ chế chạy chân trần. Ảnh Peter giá mới nhất của chúng tôi đã khám phá cách con người chạy từ trước khi sử dụng giày và cách giày dép thay đổi lối chạy của chúng ta. Chúng tôi phát hiện rằng khi bàn chân tiếp xúc với mặt đất, da, dây chằng, gân và dây thần kinh của bàn chân cung cấp một nguồn thông tin phong phú cho não và tủy sống về vị trí chính xác của bàn chân, bao gồm độ căng, duỗi và đè. Những thông tin này cho phép kiểm soát chính xác các cơ để từ đó di chuyển các khớp của chúng ta vào vị trí hấp thụ tác động và hạn chế thiệt dụng giày dép khiến bàn chân yếu hơnVào những năm 1970, giày chạy bộ có đệm lần đầu tiên được bán rộng rãi trên thị trường, sản phẩm này được quảng cáo là có thể ngăn ngừa chấn thương khi chạy. Đáng ngạc nhiên, thông điệp này còn được nhắc đến trong các tài liệu khoa học. Vào những năm 1980, trong một nghiên cứu, “giày chạy chất lượng” được đề xuất giúp giảm thiểu khả năng mắc bệnh viêm gân Achilles. Còn trong một nghiên cứu khác, mang “giày chất lượng thấp” có thể gây gãy xương do mỏi các hành động tạo áp lực liên tục lặp đi lặp lại.Bản đánh giá của chúng tôi cho thấy giày dép làm giảm chất lượng thông tin được gửi đến não và tủy sống, làm cùn’ đi cơ chế chạy ở người. Giày cho phép người chạy chạm đất với tư thế thẳng đứng hơn và chân mở rộng, dẫn đến cần một lực hãm rất lớn. Điều này phần nào dẫn đến những chấn thương phổ biến nhất trong chạy dụng giày dép trong thời gian dài cũng khiến bàn chân yếu hơn và thường dẫn đến hiện tượng sụp vòm bàn chân bàn chân phẳng. Khi chúng ta bắt đầu chạy bằng giày, chân của ta sẽ dần biến đổi để thích nghi với cơ chế chạy tổn thương này có thể khắc phục. Một nghiên cứu đã phát hiện ra kích thước và sức mạnh cơ bắp chân tăng lên sau tám tuần đi bộ bằng một đôi giày tối giản. Việc loại bỏ đệm lót chân và miếng hỗ trợ vòm chân khiến cơ chân phải làm việc liên dép làm giảm chất lượng thông tin được gửi đến não và tủy sống, làm cùn’ đi cơ chế chạy ở người. Ảnh Peter hoạt động giữ thăng bằng cũng được khuyến nghị để cải thiện khả năng nhận cảm – đó là cách mà chúng ta cảm nhận vị trí tương đối sự chuyển động của các phần trong cơ thể. Dạng vận động này nhằm mục đích ngăn ngừa hoặc phục hồi chấn thương. Sử dụng dụng cụ như một tấm ván lắc lư sẽ tạo ra các trạng thái không ổn định, khó dự đoán dưới bàn chân, giúp xây dựng độ ổn định ở chi dưới và sức mạnh của hình thức rèn luyện khả năng cảm nhận cơ thể đơn giản nhất và có lẽ cụ thể nhất dành cho người chạy bộ là cởi giày và đi bộ hoặc chạy. Trên thực tế, những người chạy chân trần được báo cáo là ít bị chấn thương đầu gối và ít đau gót chân hơn so với những người chạy bộ bằng vậy, theo báo cáo, người chạy chân trần có xu hướng bị chấn thương gân bắp chân và gân Achilles nhiều hơn. Điều này cho thấy rằng việc chuyển sang hoạt động bằng chân trần quá nhanh có thể gây quá tải các cơ và gân trong cơ thể. Nguyên nhân có thể bắt nguồn từ việc người chạy chân trần thường có sải chân ngắn hơn còn hông, đầu gối và mắt cá chân linh hoạt hơn. Họ còn có xu hướng dồn lực về phía đầu ngón dù việc từ bỏ, không sử dụng giày chạy bộ có thể không hiệu quả với tất cả mọi người, nhưng nếu bạn muốn thử đi chân trần, lời khuyên tốt nhất là hãy đi bộ trước khi bạn chạy. Một đôi giày tối giản có thể là bước bắt đầu hợp lý để đi bộ hoặc chạy trong nhiệt độ khắc nghiệt, cũng như tránh các vật sắc nhọn. Mặc dù giày tối giản không giống với chân trần, nhưng cơ chế chạy bộ và đi bộ khi sử dụng chúng rất giống với khi đi chân trần - và khác biệt đáng kể so với khi đi một đôi giày thông thường. .Chấn thương khi chạy bộ có thể bắt nguồn từ nhiều yếu tố, chẳng hạn như tuổi tác, chấn thương cũ, chỉ số khối cơ thể và thay đổi đột ngột về khối lượng tập luyện - vì vậy giày có thể không phải là nguyên nhân chính. Ngoài ra, lối sống ít vận động của chúng ta cũng là một điểm cần lưu khả năng là những những yếu tố này sẽ khiến con người thiếu sự vững chãi khi di chuyển hơn so với tổ tiên họ hàng ngàn năm trước. Điều này cho thấy việc rèn luyện cơ thể, đi bộ hoặc chạy bằng chân đất thường xuyên và thực hiện các bài tập điều hòa… có thể giúp ngăn ngừa những chấn thương trong tương FrancisGiảng viên Khoa học thể dục, thể thao và phục hồi, ĐH Leeds BeckettNguồn TNO Chạy bộ hay đi bộ với mục đích làm từ thiện không hiếm vì thỉnh thoảng đây đó trên thế giới vẫn có một số người thực hiện, nhưng chạy mà không mang giày thì có lẽ chỉ người can đảm mới làm được. Người can đảm ấy là Rae Heim - một cô gái 18 tuổi đến từ Iowa Mỹ với chuyến chạy bộ khắp nước Mỹ trên đôi chân trần của mình ảnh. Ảnh Weirdworldnews Cuộc hành trình của Heim bắt đầu từ tháng 4 ở Boston và dự kiến sẽ đến Huntington Beach ở California trong tháng 10 tới. Theo Weirdworldnews, cô gái này cho biết mục đích đầu tiên của cô là chỉ muốn thỏa chí tang bồng, nhưng sau đó lại nảy sinh ý định làm từ thiện. Cuộc phiêu lưu của cô gái này đã trở thành những buổi quyên góp cho Soles4Souls - tổ chức từ thiện cung cấp giày dép cho trẻ em nghèo. Tính đến nay, Heim đã “thu” được USD và cho biết số tiền này dùng để mua giày làm từ thiện. Heim bắt đầu chạy chân đất sau khi bị gãy một ngón chân vào năm ngoái và cô cảm thấy đôi chân của mình không hề thoải mái khi mang giày. “Tôi được sinh ra để chạy chân trần", Heim chia sẻ. >> Nên chạy bộ vừa phải >> Chạy bộ chậm giúp sống thọ hơn >> Chạy bộ 1 tiếng mỗi tuần, sống thêm 6 năm >> Chạy bộ giúp chống loãng xương >> Chạy bộ chống lão hóa >> Chạy bộ vì trẻ em nghèo >> Trung Quốc Một bé gái 8 tuổi chạy bộ xuyên Trung Quốc Nỗi sợ lớn nhất đối với mỗi runner là chấn thương. Có rất nhiều loại chấn thương đối với vận động viên chạy bộ nên cần phải biết cách phòng tránh cũng như tự chữa trị nếu chấn thương ở thể nhẹ. Đau gót chân khi chạy bộ là nỗi kinh hoàng của đại đa số dân chạy bộ. Những chấn thương kiểu này đến từ khá nhiều nguyên nhân, nhưng chủ yếu những nguyên nhân chính viêm gân gót hay còn gọi là gân Achilles, hoặc các nguyên nhân như gót chân tiếp xúc trực tiếp với nền đường cứng trong thời gian dài hay thay đổi giày chạy. Chỉ cần một thay đổi nhỏ về chiều cao giày hoặc chạy trên những đoạn đường gồ ghề… cũng có thể phát sinh những cơn đau. Đau gót chân khi chạy bộ là nỗi kinh hoàng của dân chạy bộ Ảnh minh họa Gân gót còn gọi là gân Achilles – các mô kết nối gót chân với cơ bắp chân dưới. Viêm gân gót là một chấn thương của gân Achilles, dải mô nối các cơ bắp chân ở phía sau chân dưới với xương gót chân. Hiện tượng viêm gân gót được gây ra bởi nhiều nguyên nhân như tăng quãng đường chạy lên quá nhiều và đột ngột, giày chạy bộ không phù hợp hoặc do cấu trúc tự nhiên của bàn chân và cơ bắp chân. Do đó gân bị chèn ép nhiều lần, khi bạn chạy một quãng đường quá dài. Bên cạnh đó, cơ tại bắp chân quá căng cũng có thể là một trong những nguyên nhân gây ra cơn đau. Viêm gân gót là một chấn thương của gân Achilles Ảnh minh họa Để hạn chế những cơn đau này bạn cần khởi động kỹ trước khi chạy, luôn giãn cơ sau khi tập luyện, mang giày chạy bộ phù hợp. Ngoài ra bạn nên nghỉ ngơi và chườm đá để giảm thiểu những cơn đau trước khi quay trở lại luyện tập. Đau gót chân khiến những hoạt động tập luyện bị gián đoạn Ảnh minh họa Đau mặt dưới gót chân thường do viêm cân gan chân chấn thương gan chân do chạy trên mặt nền không bằng phẳng hoặc giẫm phải sỏi đá. Mô mỡ đệm ở gan chân bị tổn thương trực tiếp. Để cho khỏi hẳn vận động viên nên nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi. Thuốc giảm đau hay chống viêm cũng có thể được dùng để giảm đau nhưng nếu triệu chứng đau kéo dài hơn 1 tuần thì cần phải được thăm khám. Đau mặt dưới gót chân thường do viêm cân gan chân ảnh minh họa Viêm bao hoạt dịch gân gót là một loại chấn thương mà các runner cần chú ý. Việc sử dụng quá mức bàn chân, gân gót quay hoặc bị kéo căng liên tục nhiều lần sẽ dễ khiến bao hoạt dịch bị tổn thương. Thay đổi độ cao giày tập thường xuyên, tăng độ dài quãng đường, thời gian luyện tập quá sức… là những những nguyên nhân khởi phát viêm bao hoạt dịch gân gót. Runner luôn phải để ý và lắng nghe cơ thể khi tập luyện Ảnh minh họa Nguyên nhân có thể đến do chạy liên tục trong thời gian dài, lặp đi lặp lại 1 động tác chân đều có thể khiến phần gân gót chân nhức mỏi, từ đó xuất hiện tình trạng sưng viêm. Hình dạng bàn chân cũng ảnh hưởng đến những chấn thương gân gót chân. Những người có bàn chân phẳng lòng bàn chân không có vòm sẽ có nguy cơ mắc bệnh cao hơn vì sức nặng đè lên gân gót chân sẽ lớn hơn. Ngoài ra thừa cân hay béo phì cũng khiến gân gót chân thường xuyên bị căng giãn do phải chịu áp lực lớn từ cơ thể. Lưu ý khi tập luyện chạy bộ tránh chấn thương gót chân + Khởi động kỹ trước khi chạy là cách tốt nhất để tránh những nguy cơ chấn thương, bạn không khởi động kỹ hoặc bất chợt thay đổi chương trình tập luyện sẽ làm tăng nguy cơ chấn thương. + Tránh tăng khoảng cách chạy của bạn lên đột ngột, thường xuyên chạy lên dốc, hoặc chạy trên mặt đất gồ ghề thường làm gân gót chân dễ bị thương hơn. + Tuổi càng lớn thì lượng máu truyền đến khu vực gân gót chân càng giảm, đặc biệt khi bạn khoảng 30 tuổi trở lên. Lượng máu giảm dần có thể làm giảm sự linh hoạt của gân gót chân, dẫn đến chấn thương gân gót chân. Cần có phương pháp tập cụ thể theo lứa tuổi để hạn chế chấn thương gót chân. + Một đôi giày không vừa, có thể gây ra rất nhiều khó chịu cho bạn. Việc đi giày không vừa có thể làm tăng nguy cơ chấn thương gân gót chân. Hiểu được những yếu tố này, bạn sẽ tránh được những tổn thương xảy ra ở vùng gót chân.

chạy bộ chân trần