Truyện tình ở trang web TruyenTinh.Net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi! Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia » Phần 87. Chuyện tình hoàng gia.
Chương 42: Về nhà tình thương. Chiếc xe BMW đen đã đợi sẵn chờ hai người. Ngồi trên xe chạy đi mà Hạ Đồng háo hức vô cùng, cuối cùng cũng được về nhà rồi, tâm trạng nôn nao hồi hộp trong cô. Vì nhà cô cách nhà Chính khá xa đi xe cũng mất hai ba tiếng đồng hồ, ngồi
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia » Phần 24. Chuyện tình hoàng gia. Phần 24 Hạ Đồng hai tay nắm chặt gấu váy không ngừng run lên, vẫn đang chôn chân tại chỗ thì ai đó cố tình đụng trúng vai cô, lực đụng lại rất mạnh làm cô chao đảo té
Chương 23: Vướng vào scandal rắc rối (1) 2 cô bạn thân cùng yêu 1 chàng luật sư, đọc chuyện tình tay ba đầy ngang trái TẠI ĐÂY! Từ 1 phu quân ăn chơi trác táng biến thành nam thần, câu chuyện tình yêu đầy sức cảm hóa! Bị lừa thế thân cho em họ, phải gả cho 1 'lão già
Báo động tình trạng bỏ hoang đồng ruộng - Tác phẩm tham gia Liên hoan PT-TH Nghệ An lần thứ XXVII của nhóm tác giả Văn Hùng - Thanh Giang - Ngọc Sơn - Thanh Nga - Lê Long - Phòng Chuyên đề - Đài PT-TH Nghệ An Báo động tình trạng bỏ hoang đồng ruộng. 15:49, 20/10/2022.
Thể loại: Manhwa, webtoon, truyện màu, nữ cường, hoàng gia, ngôn tình, lãng mạn, châu âu cổ đại, truyện tranh cổ đại, cổ đại, âu cổ. Navier là một nữ hoàng hoàn hảo. Duy chỉ một điều rằng nàng không thể hạ sinh đứa con nào cho Sovieshu.
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Top 1 Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi – Quyển 1 Top 2 Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc Top 3 Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1 – Quyển 3 Top 4 Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí Top 5 Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường Top 6 Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng Top 7 Bảo Bảo Vô Lương Bà Mẹ Mập Là Của Ta Top 8 Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị – Quyển 2 Top 9 Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây Top 10 Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị – Quyển 3
“Ding…Dong…Ding…Dong”Tiếng chuông của một tòa nhà nguy nga tráng lệ vang lên, một cô gái bước vào với bước chân rụt rè nhưng cũng rất mạnh mẽ của cái tuổi 17. Cô đứng trước cánh cửa ngôi nhà mà cũng thoáng ngạc nhiên và ngưỡng mộ, thầm nghĩ “Nhà to như thế này mà chỉ có hai thiếu gia ở đúng là phung phí quá đi”. Cách cửa tự nhiên bật ra, trước mắt cô là người phụ nữ trung niên dáng vẻ chững chạc đầy nghiêm nghị, bà nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới rồi mới nói-Cô là người chủ tịch kêu đến thuyết phục thiếu gia sao?-Dạ, cháu là Lâm Hạ Đồng!-Hạ Đồng mỉm cười lễ phép nói-Ta là quản gia ở đây, đi lên phòng rồi bà quản gia dẫn Hạ Đồng đến phòng mình, mở cửa ra Hạ Đồng choáng ngộp, nó còn lớn hơn phòng của cô nhiều, chiếc giường ở giữa căn phòng, góc bên phải là chiếc bàn học, bên trái là chiếc tủ đựng đồ, ở giữa là chiếc bàn để lọ hoa quỳnh thơm ngát. Đúng là nhà giàu có khác, đúng là mơ cô cũng không dám nghĩ mình sẽ được ở trong căn phòng đó bà quản gia giới thiệumột lượt về nhà Chính cho Hạ Đồng, Hạ Đồng nhanh chóng làm quen và xem một lượt những nội quy mà nhị thiếu gia ở đây đưa khi Hạ Đồng nhìn thấy mấy cái qui tắc đó là cũng biết tên thiếu gia đó là người như thế nào rồi. Qủa là ngang tàn, kiêu ngạo và chẳng xem ai là gì, chẳng lẽ không ai trị được cái tên này thì sao cô có thể làm được có ba điều mà khiến cô muốn xe nát cái tờ giấy quy tắc, thứ nhất không được lên căn phòng cuối dãy hành lang ở tầng ba, thứ hai lời anh nói đều đúng và người nói chuyện với anh luôn sai, không được cãi lại nếu cãi thì cuốn gối đi, còn thứ ba là phải biết nấu ăn, phải ngon là ý, điều ba không trùng với hai điều kia nha, điều một điều 2 cho thấy anh là người ngang tàn là đúng rồi nhưng điều ba sao lại phải nấu ăn ngon??? Chẳng lẽ tên này không ai nấu cho ăn sao???Hạ Đồng cứ suy nghĩ mê man nên vô tình đụng phải người nào đó. Cô khẽ la “Ui” rồi ngước nhìn người đó. Đó là người con trai cao tầm 1m86, khuôn mặt thanh tú mang vẻ đẹp ấm áp của mùa xuân, đôi mắt nâu nhìn cô dịu dàng, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng làm tim cô đập loạn nhịp. Vội vàng đẩy tay anh đang ôm lấy mình, Hạ Đồng lúng túng nói-Xin lỗi! Tôi… tôi không cố ý…. xin lỗi nhiều-Không sao! Mà hình như đây là lần đầu anh thấy em thì phải?-người con trai đó hỏi-Dạ, em mới tới, mong anh bỏ qua cho Đồng cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi-A! Em là người đến vì Dương Tử phải không?.-anh khẽ reo lên-Dạ! Anh biết em sao?-Hạ Đồng ngờ nghệch nói khi anh biết cô đến đây làm gì-Em không biết anh sao?-anh ngạc nhiên hỏi-Anh là ai mà em phải biết? Với lại em nghĩ anh là người làm ở đây có đúng không?.-cô đoán già đoán non-Nếu em nói vậy thì cho là vậy!-anh nhún vai-Vậy thì chào anh!Em là Lâm Hạ Đồng, rất vui được quen biết vui vẻ nói-Lâm Hạ Đồng!Cái tên mộc mạc lắm!.-anh mỉm cười nói-Cảm ơn anh! Mà em nói tên của em rồi! Anh tên gì vậy?-À anh tên Thiên!-Thiên? Tức là trời, tên anh cũng đẹp mỉm cười đáp-Haha em thú vị nhẹ xoa đầu côCả hai dần quen nhau và nói chuyện rất vui,Hạ Đồng rất thoải mái khi quen được một người thân thiện vui vẻ như Thiên, cô mới đến đây đã quen đực bạn cũng khá an tâm vài Đồng! Vào đây!.-tiếng bà quản gia trong nhà nói vọng ra-Dạ cháu vào Đồng nói lớn rồi xoay qua nhìn chào anh nha, bà quản gia kêu em rồi, tạm biệt sau này có cơ hội chúng ta nói chuyện Đồng tươi cười nhìn anh rồi chạy ngay vào nhàNhìn thấy dáng người nhỏ nhắn chạy lăn xăn trông thật đáng yêu. Cùng lúc đó từ phía xa có một người hầu đi lại phía Thiên trên tay bưng ly nước,lễ phép nói với anh-Thiếu gia, nước của cậu!-Để đó đi. Mà Dương Tử về chưa?-Thiên hỏi-Dạ chưa nhưng cô gái đến thuyết phục cậu ấy đã đến hầu lễ phép đáp-Ừ, tôi biết rồi, cô đi đi tôi muốn ở một xua tay về phía cô hầu đáp rồi từ từ đi khỏiThiên cầm ly nước uống một ngụm, anh hơi thắc mắc tại sao lần này lại là 1 cô bé chứ, ông hẳn đang suy tính điều gì đây. Một cô bé nhìn chẳng có gì nổi bật nhưng lại khiến anh chú ý đến, nhất là cách nói chuyện không giả tạo cũng như là che giấu điều gì. Có lẽ sẽ rất thú vị đây!Tại nhà bếp……..Bà quản gia thấy Hạ Đồng chạy hối hả vào, hơi khó chịu nói-Sao lâu vậy? Lần sau không được như vậy nữa, nếu để thiếu gia biết thì không hay cháu xin lỗi!Lần sau cháu sẽ không như vậy Đồng hối lỗi nói, cô luôn có cảm giác là bà quản gia không mấy thiện cảm với cô-Ta kêu cô vô đây là có việc!Lên phòng hai vị thiếu gia dọn dẹp quản gia nghiêm khắc nói-Vâng!Cháu sẽ làm Đồng nhanh chân cầm lấy dụng cụ lau dọn đi lên phòng hai vị thiếu gia Đồng đến phòng thiếu gia lớn trước. Cô mở cánh cửa ra, cũng thoáng ngạc nhiên vì căn phòng rất đẹp,và rộng rãi hơn cả phòng cô 3,4 lần. Căn phòng tuy trang trí đơn giản nhưng trông rất phong cách và đẹp. Nó làm cho người nào bước vào đây đều thấy ấm áp trong vài giây ngưỡng mộ cô cũng bắt tay vào công loay hoay thì có 1 chàng trai từ phòng tắm bước ra trên người chỉ choàng chiếc khăn ngang Đồng???-khi thấy người con gái loay hoay lau dọn phòng của mình anh lại nghĩ đến là cô bé lúc nãy mình gặp lúc nãyKhóe môi bất giác cong lên một lau dọn sao?-Ơ, xin lỗi thiếu gia tôi không biết cậu có trong Đồng xoay qua lên tiếng nhưng mặt cúi xuống không dám ngước mắt lên nhìn anh-Không cần phải "hành lễ" như những người khác cảm thấy thú vị nói-Không cần vậy Đồng lắc đầu rồi mới từ từ ngước mặt lên giật mình hoảng hốt khi thấy người con trai trước mặt mình, sau 1s không khỏi la lên-Á, sao anh lại ở đây?-Chúng ta gặp nhau rồi em không nhớ sao?-anh tỏ vẻ thất vọng nói-Chẳng lẽ anh là… là... đại thiếu gia sao?-cô nói mà chẳng dám nghĩ tới chỉ mong là không đúng với những gì cô nhẹ nói Chết chị rồi!!!Như sấm đánh ngang tay, Hạ Đồng không dám tin chỉ mới ngày đầu đến đây mà đã gây chuyện với đại thiếu gia rồi, trời ạ sao cô lại có thể đoán mò anh là người làm ở đây chứ, đúng là cái miệng hại cái thân mà. Nếu anh không trách thì không sao nhưng nếu mà anh để ý chuyện đó thì coi như Lâm Hạ Đồng cô “chết” lập chỉ mong anh “quân tử” không chấp nhất “tiểu nhân”. Bây giờ cô chỉ cầu mong anh quên sạch sành sanh chuyện lúc gì mà suy nghĩ dữ vậy?-Thiên nói khi nhìn thấy Hạ Đồng cứ ngơ ngác ra-À không có gì chỉ là… chỉ là anh không nhớ chuyện lúc nãy Đồng ngập ngừng nói-Em nghĩ anh là người nhỏ mọn đến vậy sao?-Thiên hơi xụ mặt nói-Đương nhiên là không rồi!Hạ Đồng nhìn lại mới phát giác thấy Thiên chẳng mặc đồ có quấn khăn ngang hông nha, đừng hiểu nhầm, cô mới ấp a ấp úng nói-Anh mặc đồ đi…. em còn đi… dọn dẹp giờ Thiên mới nhìn lại mình thì ra lúc nãy mới tắm xong chưa kịp mặc đồ, còn Hạ Đồng đã ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng anh. Đứng bên ngoài mà cô thấy xấu hổ vô cùng chỉ muốn kiếm cái hố nào đó chui vào. Nhanh chóng lấy lại tinh thần cô tiến lại phòng của thiếu gia cánh cửa ra càng làm Hạ Đồng ngạc nhiên hơn,căn phòng rất rất rộng hơn cả phòng của trần nhà là cái đèn chùm pha lê kiểu Ý tỏa sáng cả căn cả 1 cái giường to ơi là to,ngang đó là tủ quần áo,tủ đựng đồ và tủ sách được sắp xếp gọn có cả bàn làm việc dài,trên đó là máy PC loại xịn và có cả tivi màn hình phẳng, còn có cả giàn máy phát nhạc nữa thật là ngưỡng mộ chủ nhân của căn phòng này. Căn phòng mang 1 màu trắng toát và mang 1 vẻ đẹp của băng tuyết, khi bước vào phòng này Hạ Đồng cảm thấy vô cùng lạnh lẽo và cô độc hèn chi cô cảm thấy lành lạnh hết xương Đồng nhanh chóng lấy lại hồn phách đang bay lơ lững giữa căn phòng để bắt tay ngay vào công việc, lau lau chùi chùi cuối cùng cũng xong rồi đi ra. Sau đó đi xuống phòng khách, đi ngang căn phòng ở tằng ba không khỏi hiếu kì, phòng này của ai mà không cho cô đi vào chứ. Mà thôi cô quan tâm chi.
Sau khi đã hoàn thành xong việc bà quản gia giao cho mình,Hạ Đồng nhanh chân đi báo cho bà quản gia quản gia cháu đã làm xong rồi ạ!-Tốt!Bây giờ đi nấu bữa ăn cho thiếu gia đi!-bà quản gia chỉ tay vào bếp nói-Thật ra cháu… cháu… nấu ăn tệ Đồng dè chừng nóiKhi đọc tới điều ba cô muốn đâm đầu chết cho rồi, cả đời cô cái gì cũng làm qua chỉ có vệic nấu ăn là never chạm tới, có mơ cũng không dám nghĩ tới một ngày cô sẽ vào bếp nấu tắc của nhị thiếu gia có nói không nấu ăn tệ vậy sao cô còn vi phạm nữa!??-Cháu sẽ cố hết sức mà, mong quản gia rộng lượng bỏ qua!-Không được ai đến đây đều phải tuân thủ theo, nếu đã vi phạm thì nhanh chóng cuốn gói đi!-bà quản gia chẳng nể nang nói-Nhưng cháu……-Có chuyện gì vui vậy?Cho tôi tham gia với!-một giọng nói trầm ấm vang lênKhông hẹn mà Hạ Đồng cùng bà quản gia đều xoay người nhìn chủ nhân của giọng nói đó, không ai khác ngoài Thiên cứu tinh đời cô =="-Chuyện gì vậy bà quản gia?-Thiên tiếp tục hỏi-Đại thiếu gia người đến thuyết phục nhị thiếu gia đã vi phạm một số qui tắc của cậu ấy đưa ra nên tôi mới….-Đuổi cô ấy đúng không?-Thiên cắt ngang lời quản gia tiếp lời bà-Dạ! Cô ấy vi phạm thì tôi làm đúng qui định thôi!-quản gia cương nghị nói không chút lo lắng hay sợ sệt-Vậy sao?Cô ấy vi phạm vi tắc gì vậy?-Thiên điềm tĩnh hỏi-Vi phạm điều 3!-Điều ba, nấu ăn tệ thì có sao? Dù Hạ Đồng biết nấu cũng không thể nào nấu được những món Dương Tử thích, bà cũng hiểu được hôm nay tôi nghe lời cậu, tha cho cô ta một quản gia cuối cùng nhượng bộ-Tôi rất vui trước quyết định của ơn quản gia!Cảm ơn thiếu gia lớn!-Hạ Đồng cúi đầu cảm ơn rối rít-Lo mà làm cho gia căn dặn trước sắc mặt không vui nhìn cô rồi bỏ đi-Được rồi, quản gia cũng đi rồi, em ngước đầu lên trầm ấm nóiHạ Đồng ngẩng đầu lên nhìn anh, trong mắt đầy vẻ thán phục, không ngờ anh lại có thể nói ra những lời có thuyết phục như vậy, làm cô không khỏi khâm muốn đến trường mới của em không? Anh định đến trường, em đi anh sẽ cho em đi đề xuất-Dạ em rất muốn!-cô hưng phấn nói-Ừ!Vậy em đi chuẩn bị đi anh đợi em!-Thiên nói rồi bước điHạ Đồng cũng nhanh chóng đi chuẩn bị để đến ngôi trường mới của mình. Cô mặc mặc khá đơn giản nhưng lại đầy cá tính. Chiếc quần jean lửng phối hợp với chiếc áo thun trắng kiểu nữ. Mái tóc dài được cột lên gọn gàng để lộ khuôn mặt bầu bĩnh của cô cùng với chiếc cặp quai chéo nâu làm Hạ Đồng đầy nữ tính và đẹp hơn-Anh Thiên em xong rồi!-cô bước tới gần Thiên đang đứng ở trước chiếc xe Ford trắng-Mình đi mỉm cười đáp lạiHạ Đồng cũng cười đáp lại,cả hai bước vào xe. Cô ngồi trong xe khá là khép nép bởi cô sợ sẽ làm anh cảm thấy khó Đồng, em có đủ tự tin là mình sẽ làm được không?-Thiên xoay qua nhìn Hạ Đồng nghiêm túc hỏi-Dạ! Em cũng không chắc nữa, nhưng em sẽ cố gắng Đồng e dè nói-Ừm vậy thì tốt tại vì những lần trước những người đến toàn là những cô gái trên hai mươi, chững chạc lại rất xinh đẹp nữa nhưng anh không ngờ lần này lại là một cô bé chỉ mới mười bảy tuổi!-anh ôn tồn nói-Dạ???Hạ Đồng khó hiểu, không biết là anh đang khen hay chê cô nữa, cô hơi buồn nhưng một cô bé chỉ mới mười bảy tuổi như cô đáng lẽ phải ở nhà cùng gia đình vậy mà bây giờ cô lại ở cái nơi xa xôi đầy lạ lẫm này hai rơi vào im lặng, một ít lâu sau chiếc xe dừng lại trước ngôi trường Nhuận Lâm, bước ra khỏi xe mà Hạ Đồng không khỏi ngạc từng xem trên tivi, báo giới thiệu về ngôi trường Nhuận Lâm này, Nhuận Lâm là ngôi trường cấp III đứng hạng nhất toàn quốc, ai ai cũng muốn con cái mình vào đây học chỉ những người giàu có nhất mới có thể vào Lâm thuộc tập đoàn Thiên Tử, còn có sự tài trợ của một tập đoàn khác nhưng không đề cập thật không hổ danh ngôi trường dành riêng cho con em quí tộc. Ngôi trường rộng rãi rất sang trọng, sân trường được lát những miếng gạch trơn láng, giữa sân có nguyên bồn hoa sen phun nước lên và xung quanh là hoa tường vi và hoa hồng đầy màu sắc. Ngôi trường cỡ 30 tầng nhưng cũng may trường có xây thang máy dành cho học sinh ở tầng cao khỏi phải mệt ^^, cửa cũng được làm bằng kính trong suốt. Phải nói xung quanh trường toàn cây với cây, những hàng cây được cắt tỉa những hình ngộ nghĩnh trông rất là đáng yêu. Nhìn vào thì cũng biết mọi vật dụng lẫn chất liệu đều là những đồ cao cấp, Hạ Đồng thầm “ngưỡng mộ” những “cậu ấm, cô ấm” được học ở trường học ở đây không biết là cô may mắn hay là xui xẻo đây???
Phần 1 Một chiếc xe Lexus dừng trước căn nhà nhỏ, cánh cửa xe bật mở, một người đàn ông trung niên ngoài năm mươi bước ra, ăn mặc lịch thiệp quần áo vest thẳng tấp, nhìn thoáng qua cũng biết là người giàu có, không thích hợp với khu nhà nghèo nàn này. Ông đi đến căn nhà nhỏ xiu quẹo đó, trước mặt ông bây giờ là một cô bé chừng mười bảy tuổi, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt lanh lợi nhưng lại hiện lên vẻ mộc mạc, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh nhìn ông – Cháu là Lâm Hạ Đồng đúng không? – thư ký Trương nhìn cô bé hỏi – Vâng! Xin hỏi ông là ai vậy? – Hạ Đồng lễ phép đáp lại – Ta là thư ký Trương của ngài chủ tịch tập đoàn Thiên Tử! – thư ký Trương nhã nhặn đáp lại – Dạ! Cháu chào ông! – Hạ Đồng nở một nụ cười – Ngoan lắm! Mà ta nghĩ chúng ta nên tìm chỗ ngồi nói chuyện nhỉ? – Dạ, ông đi theo cháu. – Hạ Đồng vội vã nói, sau đó dẫn ông đi một đoạn đến một căn nhà khác, cũng không gọi là khang trang chỉ hơn căn nhà lụp xụp lúc nãy thôi Đây là nhà tình thương của Hạ Đồng cùng bạn mình là Thi mở nên, cũng là nơi trú ẩn tạm thời của cô. Hạ Đồng rót nước vào ly nước đẩy đến trước mặt thư ký Trương, không nhanh không chậm nói – Có phải ông đến vì số tiền nợ không ạ? Thư ký Trương uống một ngụm nước cô đưa, rồi đáp – Không phải. Ta đến đây theo lời ngài chủ tịch có chuyện nhờ cháu! – Nhờ cháu sao? – Hạ Đồng không khỏi ngạc nhiên hỏi – Chỉ cần cháu làm được điều ngài chủ tịch muốn thì số tiền ba cháu nợ sẽ được trừ hết. – thư ký Trương gật đầu – Ông cứ nói nếu cháu làm được cháu sẽ làm! – Hạ Đồng nói, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên định – Ngài chủ tịch có đứa cháu cần cháu đến thuyết phục. – ông từ tốn nói – Thuyết phục? – Người cháu của ngài chủ tịch là một người rất có tài năng nhưng vì một lí do nên cậu ấy không những không phát huy tài năng của mình mà chỉ làm cho ngài chủ tịch thêm đau đầu, nếu trong vòng một năm cháu có thể làm cho cậu ấy tha thứ lỗi lầm của ngài thì cháu sẽ hoàn thành nhiệm vụ. – thư ký Trương từ tốn nói – Nhưng tại sao ngài chủ tịch không làm luôn ạ? – Hạ Đồng tò mò – Điều này cháu chưa cần biết! Chỉ cần cháu làm được là sẽ giúp ba cháu trả nợ! – Dạ! Vậy nếu không làm được thì sao ạ? Dù sao cô cũng phải hỏi cho chắc ăn, nếu cô không thành công thì có bị gì không nữa? – Nếu cháu không làm được thì số tiền sẽ tăng lên phân nửa. – Phân nửa sao? Hạ Đồng kinh hoàng, nếu số tiền mà tăng lên phân nửa thì sao cô có khả năng trả nhưng nếu không làm thì sẽ không còn cơ hội nào nữa, đi hoặc không đi?Chọn đi Hạ Đồng. Nhưng mà cô không có cơ hội từ chối, bởi vì số nợ ba cô thiếu tập đoàn Thiên Tử rất lớn, cho dù cô ngày đêm làm việc cũng không trả được một phần ba số nợ, còn em trai của cô nữa. – Cháu sẽ đi!. – Hạ Đồng kiên định nói, ánh mắt trong veo như làn nước mặt hồ yên tĩnh không chút gợn sóng – Tốt, ta rất vui khi cháu đồng ý! Đây là bản đồng cháu ký vào đi! – thư ký Trương lấy hai bản hợp đồng ra – Vâng! Hạ Đồng nhận hai bản hợp đồng từ tay thư ký Trương, hơi chằng chừ nhưng cô vẫn ký vào, đây là cơ hội cuối cùng, cô phải thử mới được. – Khi nào cháu sẽ bắt đầu? – Hạ Đồng hỏi – Ba ngày nữa ta sẽ cho người đến đón cháu. – thư ký Trương nói – Dạ! Cháu sẽ chuẩn bị! – cô đáp – Ừ! – thư ký Trương gật đầu đứng dậy – Chào ông! – cô cúi người chào Nhìn bóng của thư ký Trương lên chiếc xe Lexus chạy mất dần, Hạ Đồng khẽ thở dài, cầu mong cho quyết định lần này của cô là đúng. Ba ngày sau sẽ là một bắt đầu mới và cô nhất định sẽ thuyết phục được thiếu gia ở đó! Nhất định! Nhưng quyết định đó của cô lại là một bước ngoặc của cô, cuộc đời cô bước sang một trang mới, làm cô không cách nào bước chân ra khỏi vòng lẩn quẩn đó được.
Tác giảDu Huyễn Thể loạiTruyện Teen NguồnSưu tầm Tình trạngHoàn Thành Lượt đọc44133 Cập nhật08/03/2017 Truyện Chuyện Tình Hoàng Gia của tác giả Du Huyễn đã tạo một ấn tượng mạnh trong lòng độc giả. Cô là một cô gái cá tính, nhưng vì hoàn cảnh phải ép buộc khiến cô phải đồng ý làm việc cho anh để xóa nợ mà gia đình cô đang phải gánh. Anh là một thiếu gia lạnh lùng, cao thượng, tưởng chừng như không có cô gái nào có thể chạm tới con tim của anh được ngoại trừ cô. Ngoài ra còn xuất hiện một nhân vật cực kỳ bá đạo, mời các bạn đón xem những diễn biến của câu chuyện nhé. Chương mới cập nhật Chuyện Tình Hoàng Gia Danh sách chương Chuyện Tình Hoàng Gia
truyen chuyen tinh hoang gia